Sunday, October 11, 2020

NGỤ NGÔN LEO TOLSTOI : HAI CON NGỰA

 


HAI CON NGỰA

Hai con NGỰA cùng chở đổ cho chủ. Con đi trước siêng năng nên chạy nhanh, con chạy sau do lười nhác nên chậm. Thấy thế, người Chủ mới lấy bớt đồ trên lưng con ngựa sau chất lên thêm cho con chạy trước. Con ngựa chạy sau lại còn thấy thoải mái hơn nữa, nó hiu hiu tự đắc nói với con chạy trước:

-Thật là vất vả nhọc nhằn cho bạn biết chừng nào ? Bạn thấy không, bạn càng gắng sức thì bạn càng chịu khổ thêm đó thôi !

Đến một quán rượu bên đường, người CHỦ mới nghĩ ra: 

-        Ủa ! sao ta phải cho cả hai con cùng ăn khi chỉ có một con chở hàng thôi cà ? Ta nên cho con chở hàng ăn no thỏa thích, còn con kia nên giết phứt đi, ít nhất là tiện cho ta đem ngựa đi dấu được dễ dàng ./ .

Nghĩ vậy xong, Chủ ngựa liền ra tay thực hiện./.

***

Trong đời có đôi lúc ta lười biếng trốn tránh công việc để hòng mong thư thả và hưởng thụ. Nhưng trước sau gì sự lười biếng vô tích sự này sẽ đem lại hậu quả tiêu cực thôi.  Cuộc đời này là vậy, nếu ta siêng năng, cần cù nhẩn nại làm việc ắt hẳn  hưởng được tương lai tốt đẹp và càng chứng tỏ sự hữu dụng của bản thân ta 


ĐHL chuyển ngữ  11/10/2020


The two horses

Two horses were carrying two loads. The front horse went well, but the rear horse was lazy. The men began to pile the rear horse's load on the front horse; when they had transferred it all, the rear horse found it easy going, and he said to the front horse: "Toil and sweat! The more you try, the more you have to suffer." When they reached the tavern, the owner said; "Why should I fodder two horses when I carry all on one? I had better give the one all food it wants, and cut the throat of the other; at least I shall have the hide." And so he did.

Source: Fables, Leo Tolstoy, 1828-1910 (Copied from Robert Greene)

 


No comments:

Post a Comment