Tuesday, October 27, 2020

NGỤ NGÔN AESOP TẬP 5


 CHỚ TIN AI CHỈ QUA BỘ ĐIỆU BÊN NGOÀI

 


CHUỘT CON PHIÊU LƯU

Chuột Con mới sinh ra đời còn quá nhỏ chưa bao giờ được mạo hiểm thế giới bên ngoài một chuyến cũng vì vậy mà Chuột Con ta suýt nữa tàn đời. Đây là câu chuyện mà Chuột Con đã tỉ tê kể với Mẹ mình:

- Con đang rón rén đi dạo phía góc vườn nhà mình vừa quay người bước sang vườn kế vừa lúc gặp hai kẻ rất lạ thường mẹ ơi: một kẻ thì hòa nhã, tử tế làm sao, còn kẻ kia thi ôi thôi bặm trợn dữ dằn như con quái vật con chưa hề tưởng tượng lần nào. Mẹ nên gặp cho biết.

- Này nha trên đầu và trên cổ ông ta treo lủng lẳng mấy miếng thịt đỏ ối. Chân ông ta không ngưng bước, còn ngón chân thì cào nát rách bươm mặt đất. Đã thế hai cánh tay rộng lại luôn luôn đập phành phạch thô bạo vào hai bên sườn nữa ? Vừa thoáng thấy con ông ta lại ngoác cái mồm nhọn hoắc như muốn nuốt chững con vào bụng không bằng ? Đã thế ông ta còn rống lên toang toác làm con muốn chết khiếp!?

Chắc quý bạn ngang đây có thể đoán Chuột Con của chúng tôi muốn nói với mẹ nó về ai chứ gì? Không ai xa lạ chính đó là lão Gà Trống là kẻ đầu tiên Chuột Con mới gặp.

Chuột Con tiếp tục:

-Trái với con quái vật kia ghê sợ chừng nào thì cái ông con quen tiếp theo dễ thương chừng đó. Ông ta trông bộ dạng hiền lành đạo mạo hết sức. Ôi mẹ ơi, bộ lông ông dày, mịn như nhung. Dầu đôi mắt sáng quắc nhưng mặt ông trông vẫn nhu mì và khiêm tốn. Vừa thấy con ông nở nụ cười cùng vẩy đuôi chào...

- Con đoan chắc với mẹ rằng ông ta định nói chuyện thì cái gã quái vật con kể với mẹ lại hét toáng lên làm con sợ quá bỏ chạy thục mạng.

-Con ơi …

Chuột Mẹ giờ mới chậm rãi giải thích cho Chuột Con:

…cái gã hiền lành mà con vừa kể cho mẹ nghe đó chẳng qua là Lão Mèo. Bên trong cái lớp Hiền Lành Đôn Hậu đó là cả một mối thù truyền kiếp cho tất cả họ Nhà Chuột chúng ta. Còn cái gã mà con cho là quái vật kia chẳng ai khác chỉ là Nhà Chim thôi nó hiếm khi hãm hại giống chuột nhà mình. Chỉ có Nhà Mèo mới là thứ chuyên ăn thịt chúng ta. Thật cám ơn trời đất con vừa mới thoát chết, con biết không ? Từ nay về sau con CHỚ NÊN TIN AI QUA BỘ DẠNG BÊN NGOÀI NỮA NGHE CON ./.

* CHIẾC ÁO KHÔNG LÀM NÊN THẦY TU 

* TƯỚNG DŨ LÒNG LÀNH

 ============================================== 

 The Cat, the Cock, and the Young Mouse          

A very young Mouse, who had never seen anything of the world, almost came to grief the very first time he ventured out. And this is the story he told his mother about his adventures.   

"I was strolling along very peaceably when, just as I turned the corner into the next yard, I saw two strange creatures. One of them had a very kind and gracious look, but the other was the most fearful monster you can imagine. You should have seen him.

"On top of his head and in front of his neck hung pieces of raw red meat. He walked about restlessly, tearing up the ground with his toes, and beating his arms savagely against his sides. The moment he caught sight of me he opened his pointed mouth as if to swallow me, and then he let out a piercing roar that frightened me almost to death."

Can you guess who it was that our young Mouse was trying to describe to his mother? It was nobody but the Barnyard Cock and the first one the little Mouse had ever seen.

"If it had not been for that terrible monster," the Mouse went on, "I should have made the acquaintance of the pretty creature, who looked so good and gentle. He had thick, velvety fur, a meek face, and a look that was very modest, though his eyes were bright and shining. As he looked at me he waved his fine long tail and smiled.

"I am sure he was just about to speak to me when the monster I have told you about let out a screaming yell, and I ran for my life."

"My son," said the Mother Mouse, "that gentle creature you saw was none other than the Cat. Under his kindly appearance, he bears a grudge against every one of us. The other was nothing but a bird who wouldn't harm you in the least. As for the Cat, he eats us. So be thankful, my child, that you escaped with your life, and, as long as you live, never judge people by their looks."

Do not trust alone to outward appearances.

 

 CÁO VÀ CÒ MỜI NHAU ĂN TỐI

 



Ngụ ngôn xưa lời dịch mới by ĐHL

NÊN THẬT THÀ VỚI HÀNG XÓM

CHUYỆN CÁO VÀ CÒ

Con Cáo tinh ranh ngày nọ không biết làm gì giải khuây bèn nghĩ ra một kế chơi khăm Chú Cò một phen để cười cho đỡ buồn.

Cáo bèn dùng lời ngon ngọt mời Chú Cò:

-Hôm nay mời Cô Cò tới nhà tớ dùng bữa tối nhé.

Cáo cười thầm trong bụng do thấy Chú Cò do cái tình hàng xóm láng giềng nên Cò chấp nhận lời mời của Cáo không chút ngần ngại. Cò còn lấy làm hân hạnh, mấy khi mà được Cáo ta mời ăn như thế. Chú Cò tới rất đúng giờ vào lúc ăn tối để bữa ăn càng thêm ngon miệng.

Tối đó, Cáo nhà ta chiêu đãi món súp. Nhưng khổ thay món súp thì hắn lại cố ý đổ vào cái dĩa trảng thật bằng phẳng. Như bạn biết đấy, cái mỏ nhọn và dài của Cò thì chỉ có đứng mà nhịn thèm họa chăng chỉ dính một chút cháo ươn ướt đầu mỏ Cò thôi ? Còn con Cáo tinh ranh thì dễ thôi, hắn có cái lưỡi lớn và tha hồ một mình liếm sùm sụp vào dĩa cháo ngon ơ. Tội cho Chú Cò đứng trân mà nhìn hình ảnh này càng làm cho Con Cáo ác ôn vừa ăn vừa khoái trong lòng .



Cò bị Cáo chơi khăm rất phiền trong bụng. Nhưng Cò có cái tính đằm cố gắng nuốt giận vào lòng. Chẳng chờ đợi lâu, một hôm Cò liền mời Cáo tới nhà dùng bữa tối với lý do là có qua có lại. Con Cáo ranh mãnh này lại có cái tính háu ăn liền nhận lời ngay. Cáo tới rất đúng giờ hẹn với Cò. Bữa đó, Chú Cò nấu một món cá mùi thơm nức mũi. Nhưng lần này Cò ta lại bỏ món này vào cái bình cao cổ lại hẹp. Bạn biết đó, cái bình như thế thì chỉ có cái mỏ dài của Cò là có lợi thế thôi còn Cáo ta thì chỉ có ngồi mà ngó Cò xơi; thèm quá thì Cáo chỉ đưa lưỡi liếm quanh cái bình mũi thì ngửi mùi thơm của món cá mà nuốt nước miếng ừng ực !

Đợi khi Cáo nguôi giận bớt Cò mới từ tốn nói:

-ĐỐI VỚI XÓM GIỀNG BẠN NÊN THẬT THÀ CHỚ NÊN LƯỜNG GẠT HÀNG XÓM

 ============================================ 

The Fox & the Stork

The Fox one day thought of a plan to amuse himself at the expense of the Stork, at whose odd appearance he was always laughing. 

"You must come and dine with me today," he said to the Stork, smiling to himself at the trick he was going to play. The Stork gladly accepted the invitation and arrived in good time and with a very good appetite.

For dinner the Fox served soup. But it was set out in a very shallow dish, and all the Stork could do was to wet the very tip of his bill. Not a drop of soup could he get. But the Fox lapped it up easily, and, to increase the disappointment of the Stork, made a great show of enjoyment.

The hungry Stork was much displeased at the trick, but he was a calm, even-tempered fellow and saw no good in flying into a rage. Instead, not long afterward, he invited the Fox to dine with him in turn. The Fox arrived promptly at the time that had been set, and the Stork served a fish dinner that had a very appetizing smell. But it was served in a tall jar with a very narrow neck. The Stork could easily get at the food with his long bill, but all the Fox could do was to lick the outside of the jar, and sniff at the delicious odor. And when the Fox lost his temper, the Stork said calmly:

Do not play tricks on your neighbors unless you can stand the same treatment yourself.

 

ngụ ngôn Aesop: ĐÔI BẠN NGƯỜI và DƯƠNG NHÂN

 


Ngày xưa có một Người,  hắn may mắn gặp một Dương Nhân trong rừng và được người dê này bằng lòng kết làm bạn bè. Hai kẻ này chơi với nhau rất thân và cùng chung sống với nhau trong cái chòi của người này. 

Nhưng một ngày vào một buổi chiều đông lạnh, lúc cả hai đi bộ về nhà, Dương Nhân thấy Gã kia cứ thổi thổi vào ngón tay, Dương Nhân mới hỏi:

-       Tại sao bạn thổi như thế ?

-       Ta muốn ấm hai bàn tay ta thôi.

Gã đó trả lời người dê.

Về đến nhà, Người đó bèn dọn hai tô cháo nóng lên bàn để đôi bạn thân cùng nhau thưởng thức một buổi tối đầm ấm và thân mật. Dương Nhân một lần nữa lại ngạc nhiên khi Gã kia lại thổi vào tô cháo của gã.

Dương Nhân lại hỏi:

-Tại sao bạn phải thổi như thế ?

Gã kia vội trả lời:

-Tại ta muốn làm NGUỘI bớt phần cháo của  ta.

Nghe đến đây, Dương Nhân vội bật dậy bước vội ra cửa lều:

-Thôi từ biệt bạn nhé, ta thấy vậy là đủ rồi. Kẻ nào CÙNG MỘT HƠI THỞ VỪA LÀM ẤM LẠI VỪA LÀM  LẠNH  thì không thể nào kết bạn với ta được .

* KẺ HAY NÓI NƯỚC ĐÔI THÌ KHÔNG THỂ TIN TƯỞNG ĐƯỢC

* CHỚ TIN KẺ HAI LỜI

The Man & the Satyr

A long time ago a Man met a Satyr in the forest and succeeded in making friends with him. The two soon became the best of comrades, living together in the Man's hut. But one cold winter evening, as they were walking homeward, the Satyr saw the Man blow on his fingers.

"Why do you do that?" asked the Satyr.

"To warm my hands," the Man replied.

When they reached home the Man prepared two bowls of porridge. These he placed steaming hot on the table, and the comrades sat down very cheerfully to enjoy the meal. But much to the Satyr's surprise, the Man began to blow into his bowl of porridge.

"Why do you do that?" he asked.

"To cool my porridge," replied the Man.

The Satyr sprang hurriedly to his feet and made for the door.

"Goodby," he said, "I've seen enough. A fellow that blows hot and cold in the same breath cannot be friends with me!"

The man who talks for both sides is not to be trusted by either.

 

Saturday, September 26, 2020

ngụ ngôn Aesop: CON LỪA LƯỜI CHỞ MUỐI

 


LỪA LƯỜI CHỞ MUỐI

Thường ngày Lão Lái Buôn vẫn dắt con lừa chở bao muối nặng từ bờ biển về nhà đều lội qua một khúc sông cạn. Qua nhiều chuyến hàng như thế vẫn không có gì xảy ra cho đến một ngày con lừa bỗng khuỵu chân  sụp giữa khúc sông cạn đó. Cuối cùng Lão Lái Buôn cũng giúp Lừa đứng dậy được nhưng số muối bị thấm nước tan đi một nửa.  Lần này Lừa Lười  thích chí lắm lý do nó vừa chở số muối vừa khoái trá hiểu ra nguyên cớ gây ra như vậy.

Ngày kế  Lừa Lười vẫn chở lô muối nặng  như trước. Lúc ngang qua khúc sông cạn trên,  Lừa ta nhớ lại chuyện cũ bèn cố ý khuỵu xuống nước cho muối tan bớt để hắn ta một lần nữa chở nhẹ đi như thể hôm qua.

 Lão Lái Buôn hiểu ngay và giận lắm, lập tức dẫn con Lừa Lười về lại bờ biển. Lần này Lão không cho Lừa ta chở bao muối mà thay bằng hai bao bọt biển thật lớn. Trở lại khúc sông cạn, Lừa Lười hí hửng khuỵu xuống. Khi Lừa Lười đứng dậy được thì ôi thôi ! trên lưng Lừa không còn nhẹ nữa mà hắn ta phải è lưng chở một khối nặng gấp mười lần hôm qua ? Lừa Lười phải gắng mà lết cho đến khi về tới nhà Chủ .

·       BỆNH QUỶ CÓ THUỐC TIÊN

·       VỎ QUÝT DÀY CÓ MÓNG TAY NHỌN

The Ass & the Load of Salt

A Merchant, driving his Ass homeward from the seashore with a heavy load of salt, came to a river crossed by a shallow ford. They had crossed this river many times before without accident, but this time the Ass slipped and fell when halfway over. And when the Merchant at last got him to his feet, much of the salt had melted away. Delighted to find how much lighter his burden had become, the Ass finished the journey very gayly.

Next day the Merchant went for another load of salt. On the way home the Ass, remembering what had happened at the ford, purposely let himself fall into the water, and again got rid of most of his burden.

The angry Merchant immediately turned about and drove the Ass back to the seashore, where he loaded him with two great baskets of sponges. At the ford the Ass again tumbled over; but when he had scrambled to his feet, it was a very disconsolate Ass that dragged himself homeward under a load ten times heavier than before.

ngụ ngôn Aesop: GÀ và CÁO

 


GÀ và CÁO

 

Gã cáo gian manh bị sập bẫy vào buổi sáng sớm, lý do là gã tiến sát quá cận bên cái chuồng gà của bác nông dân trong làng. Dĩ nhiên là gã quá đói nhưng chẳng ai tha cho cái thói trộm cắp của gã. Chú Gà Trống thức dậy sớm và khám phá ra chuyện này. Biết chắc là gã Cáo chẳng còn làm gì được mình, gà Trống ta mới dám tiến lại gần để có cơ hội nhìn cho rõ kẻ thù truyền kiếp của loài gà.

Gã Cáo nhận ra cơ hội thoát nạn thật là mong manh. Gã cất giọng nhỏ nhẹ:

-Bạn Gà thân mến, ta có việc gấp đi thăm bà con đang bị bệnh không ngờ trợt chân vào sợi dây nên mới rối tung lên như vậy. Bạn vui lòng đừng nói với ai chuyện này nhé. Ta chẳng ưa làm cho bất cứ ai phải buồn lòng. Ta chắc chắn với bạn ta sẽ cắn sợi dây này ra từng mảnh vụn.

Nhưng Trống ta đâu phải đồ ngu để cho Cáo dễ bề lừa phỉnh. Gà lập tức kêu to cho toàn chuồng gà thức dậy. Cho đến khi Chủ Trại chạy ra thế là tiêu đời Gã Cáo

ĐHL chuyển ngữ

 CHỚ TIẾP TRỢ CHO PHƯỜNG GIAN ÁC


========================= 


The Cock & the Fox

A Fox was caught in a trap one fine morning, because he had got too near the Farmer's hen house. No doubt he was hungry, but that was not an excuse for stealing. A Cock, rising early, discovered what had happened. He knew the Fox could not get at him, so he went a little closer to get a good look at his enemy.

The Fox saw a slender chance of escape.

"Dear friend," he said, "I was just on my way to visit a sick relative, when I stumbled into this string and got all tangled up. But please do not tell anybody about it. I dislike causing sorrow to anybody, and I am sure I can soon gnaw this string to pieces."

But the Cock was not to be so easily fooled. He soon roused the whole hen yard, and when the Farmer came running out, that was the end of Mr. Fox.

The wicked deserve no aid.

 

 

Friday, September 25, 2020

ngụ ngôn Aesop: CÂY SỒI và ĐÁM LAU

 



 







Cây sồi cao to mọc bên bờ suối giữa đám cỏ Lau mềm mại. Cứ mỗi khi có ngọn gió rừng lướt qua, Sồi ra dáng hiên ngang hùng dũng ưởn người trước làn gió. Hàng trăm nhánh trên thân nó vươn thẳng lên trời trông mạnh mẽ biết bao. Trái với Sồi, đám Lau kia thì cứ mọp người, rền rĩ bài ca buồn thảm mỗi lần có Gió lướt qua…

-       Phải mà ! các người có lý do để tả oán kêu van đó thôi. Chỉ một làn gió nhẹ mới hơi gợn mặt nước thôi là các người đã rạp đầu xuống rên rỉ. Hãy trông ta đây: một cây Sồi hùng dũng luôn luôn ưỡn ngực trước bao gió bão thét gào

-       Xin đừng lo cho chúng tôi.

Đám Lau nhẹ nhàng trả lời Sồi. Chúng tiếp:

-       Gió chẳng bao giờ hại nỗi chúng tôi đâu. Chúng tôi cúi người trước gió tức là chúng tôi không còn bị gãy. Như ngài đấy, ngài cứ kiêu hãnh và ỷ lại sức mạnh của mình luôn đương đầu với gió. Nhưng cái kết ra sao nó cũng đến với ngài thôi.

Quả thật, đám Lau nói xong thì có trận cuồng phong từ phương bắc thổi tới. Sồi ta vẫn tự hào gồng mình chống chọi với cơn bão, trong khi đám Lau thì đã lo cúi rạp người thật thấp. Gió dử càng lúc càng thổi mạnh, thình lình cây Sồi khổng lồ bật gốc ngã rầm xuống đất, cả đám rễ chỏng vó lên trời nằm chình ình giữa đám Lau hiền lành tội nghiệp nói trên.

 


NẾU CHỐNG LÀ ĐIỀU ĐIÊN RỒ THÌ TA NÊN NHỊN, HƠN LÀ BƯỚNG BỈNH CHỐNG LIỀU ĐỂ RỒI CHỊU CHẾT

TRÁNH VOI CHẲNG XẤU MẶT NÀO

DỈ NHƯỢC THẮNG CƯỜNG

 ================================== 

The Oak & the Reeds

A Giant Oak stood near a brook in which grew some slender Reeds. When the wind blew, the great Oak stood proudly upright with its hundred arms uplifted to the sky. But the Reeds bowed low in the wind and sang a sad and mournful song.

"You have reason to complain," said the Oak. "The slightest breeze that ruffles the surface of the water makes you bow your heads, while I, the mighty Oak, stand upright and firm before the howling tempest."

"Do not worry about us," replied the Reeds. "The winds do not harm us. We bow before them and so we do not break. You, in all your pride and strength, have so far resisted their blows. But the end is coming."

As the Reeds spoke a great hurricane rushed out of the north. The Oak stood proudly and fought against the storm, while the yielding Reeds bowed low. The wind redoubled in fury, and all at once the great tree fell, torn up by the roots, and lay among the pitying Reeds.

Better to yield when it is folly to resist, than to resist stubbornly and be destroyed.

 

Thursday, September 24, 2020

ngụ ngôn Aesop: LỢN RỪNG MÀI NANH và CON CÁO

 


 


Bác lợn rừng cứ rảnh là mài hai cái nanh vào lớp vỏ cây dày ở góc rừng, chợt có con cáo đi ngang. Cáo lấy làm lạ và thích thú có dịp xem một hình ảnh tức cười mà lợn rừng đã cho tất cả chòm xóm xem hành động này. Thật là một cảnh buồn cười, khi Lợn rừng cứ chăm chú mài nanh làm như có kẻ thù nào đó đang núp kề bên không bằng ? Ai nghĩ sao thì nghĩ, Lợn rừng cứ một việc mài nanh của mình.

Cuối cùng không nhịn được, Cáo ta cười lớn hỏi Lợn:

-Bác Lợn sao phải làm thế ? Ta chả thấy có gì đe dọa quanh đây đâu ?

-Chú mày nói đúng; Bác lợn thủng thỉnh trả lời Cáo

- Nhưng đợi đến khi nguy hiểm tới nơi thì ta đâu có thì giờ làm công việc như thế này ? Vũ khí của ta phải luôn sẵn sàng để đối phó ngay. Nếu không như vậy thì ta sẽ chết, biết chưa ?

SỐNG HÒA BÌNH PHẢI LO CHIẾN TRANH

 CƯ AN TƯ NGUY 

ĐHL chuyển ngữ

 The Wild Boar & the Fox

A Wild Boar was sharpening his tusks busily against the stump of a tree, when a Fox happened by. Now the Fox was always looking for a chance to make fun of his neighbors. So he made a great show of looking anxiously about, as if in fear of some hidden enemy. But the Boar kept right on with his work.

"Why are you doing that?" asked the Fox at last with a grin. "There isn't any danger that I can see."

"True enough," replied the Boar, "but when danger does come there will not be time for such work as this. My weapons will have to be ready for use then, or I shall suffer for it."

Preparedness for war is the best guarantee of peace.

 

Saturday, September 19, 2020

ngụ ngôn Aesop: CHUYỆN CON LỪA ĐỘI LỐT SƯ TỬ


NGỤ NGÔN: CHUYỆN CON LỪA ĐỘI LỐT SƯ TỬ

Có một con lừa ngày nọ thấy bộ da sư tử do một nhóm thợ săn bỏ quên trong rừng nó bèn nghĩ ra một kế vui chơi.

Con lừa bận bộ da này vào núp vào trong một bụi rậm. Nó đợi lúc muôn thú đi ngang bèn chạy ra hù doạ. Bầy thú tưởng chúa sơn lâm thật, lập tức tất cả quá sợ hãi bỏ chạy trối chết?!

Lừa thích chí quá do muôn thú xem nó như chúa sơn lâm thật không bằng? Không nín được, lừa ta quá khoái chí nên bật kêu lên:

-Bờ rê ! Bờ rê !

Có con cáo chạy sau cùng, nó nghe được tiếng này mới phát giác ra kia chỉ là con lừa đội lốt sư tử mà thôi?!

Cáo trở lui cười gằn bảo lừa :

Giá như ngươi biết CÂM cái miệng lại thì ngươi có thể do được ta rồi. Nhưng ngươi đã làm hỏng mưu kia do tự phát ra cái tiếng be be tức cười đó, biết chưa ?

Lừa ta thẹn quá lủi mất./.

lời bàn

-MỘT ĐỨA NGU CÓ THỂ LỪA THIÊN HẠ QUA SẮC PHỤC VÀ DIỆN MẠO BÊN NGOÀI NHƯNG CHÍNH LỜI NOÍ CỦA HẮN MỚI TỎ LỘ CON NGƯỜI THỰC SỰ CỦA HẮN RA SAO

-CHUÔNG ĐÚC XONG PHẢI CHỜ NGHE TIẾNG KÊU MỚI BIẾT TỐT HAY XẤU, XÉT NGƯỜI QUA LỜI NÓI KHÔNG QUA ÁO QUẦN 

                                         *** 

The Ass in the Lion's Skin

An Ass found a Lion's skin left in the forest by a hunter. He dressed himself in it, and amused himself by hiding in a thicket and rushing out suddenly at the animals who passed that way. All took to their heels the moment they saw him.

The Ass was so pleased to see the animals running away from him, just as if he were King Lion himself, that he could not keep from expressing his delight by a loud, harsh bray. A Fox, who ran with the rest, stopped short as soon as he heard the voice. Approaching the Ass, he said with a laugh:

"If you had kept your mouth shut you might have frightened me, too. But you gave yourself away with that silly bray."

A fool may deceive by his dress and appearance, but his words will soon show what he really is


Thursday, September 10, 2020

ngụ ngôn: CON NGỖNG ĐẺ TRỨNG VÀNG

 


CON NGỖNG ĐẺ TRỨNG VÀNG

Ngày xưa có lão nông dân là chủ nhân của con ngỗng hết sức kỳ diệu. Bạn có thể tưởng tượng sự kỳ diệu này khi mỗi ngày lão ra thăm ổ trứng của con ngỗng vàng kia nó đều đặn đẻ ra cho lão một quả TRỨNG VÀNG. Ngắm nhìn quả trứng ngỗng lóng lánh vàng óng trong tay lão sung sướng làm sao !

Cứ ngày lại ngày lão đem từng quả trứng vàng ra chợ bán và dần dà lão bắt đầu trở nên giàu có. Nhưng tâm lý thỏa mãn này không kéo dài được lâu do lão nóng nảy muốn sự giàu có phải TỚI THẬT MAU mới được do con Ngỗng quý kia chỉ mỗi ngày cho lão một quả trứng vàng mà thôi ?

Một ngày kia, sau khi tỉ mỉ đếm đống tiền của lão dồn được, lão bỗng sinh ra một ý nghĩ : “ Sao ta không mỗ bụng con ngỗng ra để lấy ĐỐNG VÀNG TRONG BỤNG nó ? Tội đếch gì mà phải chờ từng ngày…từng ngày thế này ?”

Thế là không cần suy tính lại, lão ta đem con ngỗng vàng ra MỖ BỤNG ?

Ôi thôi ! khi lão ta vừa chấm dứt hành động điên rồ của mình; đống vàng lớn trong bụng ngỗng đâu chẳng thấy mà chỉ còn cái xác con ngỗng CHẾT NGẮT cho lão mà thôi ./.

THAM THÌ THÂM 

ĂN ÍT NO LÂU 

CHẬM MÀ CHẮC

The Goose & the Golden Egg

 There was once a Countryman who possessed the most wonderful Goose you can imagine, for every day when he visited the nest, the Goose had laid a beautiful, glittering, golden egg.

The Countryman took the eggs to market and soon began to get rich. But it was not long before he grew impatient with the Goose because she gave him only a single golden egg a day. He was not getting rich fast enough.

Then one day, after he had finished counting his money, the idea came to him that he could get all the golden eggs at once by killing the Goose and cutting it open. But when the deed was done, not a single golden egg did he find, and his precious Goose was dead.

Those who have plenty want more and so lose all they have.


Sunday, September 6, 2020

ngụ ngôn Aesop: LÚC NGUY NAN MỚI BIẾT AI CAN ĐẢM




















LÚC NGUY NAN MỚI BIẾT AI CAN ĐẢM

Một ngày nọ, người chăn cừu bắt gặp một con heo mập ú lẫn trong đám cỏ nơi đàn cừu của ông ta đang ăn. Ông vội vàng chụp lấy chú heo. Vừa đụng tay lên mình nó, ông đã nghe con heo ré lên eng éc, tiếng kêu vang động khắp nơi. Bạn biết đó, tiếng heo khi nguy nan nghe nó đinh tai, điếc óc, khó chịu cỡ nào ?

Mặc cho con heo mập kia kêu vang, người chăn cừu vẫn kẹp chặt con heo vào hông quyết đem nó tới chợ bán cho người hàng thịt kiếm ít tiền.

Đàn cừu lấy làm ngạc nhiên lại càng thích thú khi thấy con heo kêu la vùng vẫy như thế. Chúng vội đi theo chủ chăn tới tận cổng vườn:

- Sao bạn heo lại la eng éc thế kia?

Một con cừu thắc mắc hỏi.

- Ông chủ thường bắt chúng ta mà có khi nào chúng ta lại la eng éc vậy đâu ? Thật là xấu hổ khi bạn lại kêu vang ỏm tỏi như thế !

- Mấy người nói thì quá đúng rồi, ông ta bắt các người thì chỉ lấy lông. Còn ta hả? ta chắc chắn phải chết vì ông ta bắt ta chỉ một việc là làm THỊT biết chưa?

-Ối trời ơi , éc ! ..éc !. ..

Con heo xấu số vừa trả lời vừa kêu khóc dẩy dụa trong tay người chăn cừu ./.


LỜI BÀN
·      LÚC  NGUY NAN MỚI BIẾT AI GAN DẠ 

The Sheep & the Pig

One day a shepherd discovered a fat Pig in the meadow where his Sheep were pastured. He very quickly captured the porker, which squealed at the top of its voice the moment the Shepherd laid his hands on it. You would have thought, to hear the loud squealing, that the Pig was being cruelly hurt. But in spite of its squeals and struggles to escape, the Shepherd tucked his prize under his arm and started off to the butcher's in the market place.
The Sheep in the pasture were much astonished and amused at the Pig's behavior, and followed the Shepherd and his charge to the pasture gate.
"What makes you squeal like that?" asked one of the Sheep. "The Shepherd often catches and carries off one of us. But we should feel very much ashamed to make such a terrible fuss about it like you do."
"That is all very well," replied the Pig, with a squeal and a frantic kick. "When he catches you he is only after your wool. But he wants my bacon! gree-ee-ee!"

It is easy to be brave when there is no danger.


Saturday, September 5, 2020

ngụ ngôn Aesop: THỦY THẦN VÀ NGƯỜI TIẾU PHU THẬT THÀ




Người tiều phu nghèo đang đốn cây trong rừng, cạnh một hồ nước. Trời đã xế chiều và người tiều phu cũng mệt mõi lắm rồi. Những nhát rìu của anh cũng lơi dần và không còn chính xác nữa do anh làm việc từ rạng sáng đến giờ. Thình lình cài rìu vuột khỏi tay anh và rơi tòm xuống cái hồ.
Người tiều phu rất đau lòng và tuyệt vọng. Cái rìu là cả một nguồn sống cho gia đình. Anh cũng quá nghèo làm sao sắm được cái rìu mới?
Khi đang vật vã kêu khóc, chợt Thủy Thần trong hồ hiện lên hỏi cớ sao anh đau khổ vậy? Anh trả lời vị thần cớ sự. Nghe xong vị Thủy Thần lặn mất. 

Chỉ một chốc Thủy Thần trồi lên tay cầm cái Rìu VÀNG:
-Phải cái này của nhà ngươi chăng? Thủy Thần hỏi Tiều Phu.
-Không, cái đó không phải của ta. Anh thật thà trả lời Thần.
Thủy Thần liền đặt cái rìu vàng cạnh hồ rồi lặn tiếp. Lần này Thần hiện lên tay cầm cái rìu BẠC:
Lần này, Tiều Phu vẫn không nhận và nói rằng rìu của anh chỉ là cái rìu bình thường có cán bằng gỗ mà thôi.
Thủy Thần lặn lần thứ ba. Lần này Thần trồi lên thì đích thị nó chính là cái rìu của người Tiều Phu.
Người Tiều Phu quá sung sướng khi có lại cái rìu của mình. Anh ta không biết làm sao nói hết sự biết ơn với vị Thủy Thần. Vị Thần rất bằng lòng với tấm lòng ngay thẳng chân thật của người Tiều Phu.
Thủy Thần phán:
-Khá khen cho lòng ngay thẳng của ngươi. Để thưởng cho ngươi, ta sẽ tặng ngươi luôn cả ba thứ rìu Vàng Bạc và cái của ngươi mang về nhà đó.
Người Tiều Phu vui mừng mang cả kho báu về nhà. Một chút gì thì câu chuyện may mắn này lan truyền khắp làng. Một vài gã tiều phu trong làng tin rằng họ cũng dễ dàng có được của báu như người Tiều Phu thật thà kia thôi.
Mấy kẻ này cũng bắt chước mon men tới rừng cạnh cái hồ rồi chia nhau mỗi người mỗi nơi, xong lại dấu rìu vào bụi rậm.
Những tên này cũng bắt chước lăn đùng ra cạnh hồ giả bộ khóc lóc thật thảm thiết cùng kêu Thần giúp đỡ.
Thủy Thần liền hiện ra. Thần cũng làm y như vậy. Trước tiên là cái rìu VÀNG. Dĩ nhiên là bọn tham này liền nhận ngay là của họ. Nhưng than ôi! Thần không cho mà còn lấy rìu đó gõ cho một đứa mỗi cái đau điếng vào đầu. Gõ đầu chúng xong, vị Thần liền đuổi chúng về nhà…
Ngày sau bọn tiều phu gian dối này lò mò trở lại bìa rừng để tìm lại rìu của chúng. Than ôi ! Rìu của chúng không cánh mà bay mất ?
THẬT THÀ LÀ CHA ĂN TRỘM
THẬT THÀ LÀ THƯỢNG SÁCH
THAM THÌ THÂM 
======================== 

Mercury & the Woodman

A poor Woodman was cutting down a tree near the edge of a deep pool in the forest. It was late in the day and the Woodman was tired. He had been working since sunrise and his strokes were not so sure as they had been early that morning. Thus it happened that the axe slipped and flew out of his hands into the pool.
The Woodman was in despair. The axe was all he possessed with which to make a living, and he had not money enough to buy a new one. As he stood wringing his hands and weeping, the god Mercury suddenly appeared and asked what the trouble was. The Woodman told what had happened, and straightway the kind Mercury dived into the pool. When he came up again he held a wonderful golden axe.
"Is this your axe?" Mercury asked the Woodman.
"No," answered the honest Woodman, "that is not my axe."
Mercury laid the golden axe on the bank and sprang back into the pool. This time he brought up an axe of silver, but the Woodman declared again that his axe was just an ordinary one with a wooden handle.
Mercury dived down for the third time, and when he came up again he had the very axe that had been lost.
The poor Woodman was very glad that his axe had been found and could not thank the kind god enough. Mercury was greatly pleased with the Woodman's honesty.
"I admire your honesty," he said, "and as a reward you may have all three axes, the gold and the silver as well as your own."
The happy Woodman returned to his home with his treasures, and soon the story of his good fortune was known to everybody in the village. Now there were several Woodmen in the village who believed that they could easily win the same good fortune. They hurried out into the woods, one here, one there, and hiding their axes in the bushes, pretended they had lost them. Then they wept and wailed and called on Mercury to help them.
And indeed, Mercury did appear, first to this one, then to that. To each one he showed an axe of gold, and each one eagerly claimed it to be the one he had lost. But Mercury did not give them the golden axe. Oh no! Instead he gave them each a hard whack over the head with it and sent them home. And when they returned next day to look for their own axes, they were nowhere to be found.
Honesty is the best policy.

No comments:

Post a Comment