Tuesday, October 27, 2020

NGỤ NGÔN AESOP TẬP 8

 

CON THỎ VÀ HAI CÁI TAI

 

Chớ Nên Để Đời Sống Bị Ám Ảnh Bởi những Điều Phi Lý

Từ khi Chúa sơn lâm Sư Tử ăn thịt con Dê nhưng bị sừng của Dê chọc vào miệng hết sức đau đớn nên rất tức giận. Sư Tử bèn ra lệnh từ nay những con thú mà nó ăn thịt, đầu phải nhẳn nhụi không được có thứ Sừng  gì nguy hiểm, làm rách miệng nó lúc ăn. 

Chúa Sư Tử còn ra lệnh rằng trong vòng hai mươi bốn giờ các loài thú có sừng cư ngụ trong lãnh thổ nó phải dọn đi gấp.

Lệnh của Chúa Sơn Lâm ban ra thật sự gây hãi hùng cho muôn thú. Bất hạnh thay cho mấy loài có sừng chúng phải lo tất bật thu dọn đồ đạc để ra đi. Ngay cả một con Thỏ, như bạn biết đó, đời nào Thỏ có Sừng, và không gì để phải sợ hãi? Nhưng con Thỏ này lại trãi qua một đêm thức trắng với những ác mộng với vị Chúa Sơn Lâm tàn ác.

Sớm hôm sau khi hừng đông vừa hé, Thỏ bắt đầu ra đi theo lệnh truyền. Thỏ nhìn bóng đôi tai dài và nhọn đang trãi dài theo ánh nắng ban mai, chính HÌNH ẢNH đôi ta đó đã ám ảnh làm Thỏ sợ hãi suốt đêm. 

Thỏ  thở dài xong từ tạ xóm giềng:

-Tạm biệt các bạn Dế Mèn thân yêu của ta. Ta đi đây. Dù ta có phân bua thế nào, Ngài Sư Tử chắc chắn vẫn coi cặp tai của ta là SỪNG thôi quý bạn à . /.


lời bàn: 
* THIẾU TỰ TIN LÀ ĐIỂM YẾU NHẤT CỦA CHÚNG TA  

* CHỚ BAO GIỜ CHO ĐỐI PHƯƠNG MỘT SƠ HỞ NÀO DÙ NHỎ NHẤT ĐỂ LÀM GIẢM UY TÍN CỦA TA. KẺ ĐỊCH SẼ CHỤP NGAY CƠ HỘI NÀY ĐỂ TẤN CÔNG TA

* PHẢI BIẾT TỰ TIN VÀO CHÂN LÝ

                                       *** 

The Hare & His Ears

The Lion had been badly hurt by the horns of a Goat, which he was eating. He was very angry to think that any animal that he chose for a meal, should be so brazen as to wear such dangerous things as horns to scratch him while he ate. So he commanded that all animals with horns should leave his domains within twenty-four hours.

The command struck terror among the beasts. All those who were so unfortunate as to have horns, began to pack up and move out. Even the Hare, who, as you know, has no horns and so had nothing to fear, passed a very restless night, dreaming awful dreams about the fearful Lion.

And when he came out of the warren in the early morning sunshine, and there saw the shadow cast by his long and pointed ears, a terrible fright seized him.

"Goodby, neighbor Cricket," he called. "I'm off. He will certainly make out that my ears are horns, no matter what I say."

Do not give your enemies the slightest reason to attack your reputation. Your enemies will seize any excuse to attack you.

====================

ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH

 


ANH EM NÊN ĐOÀN KẾT


CHUYỆN  NGƯỜI CHA VÀ BÓ CỦI

Người Cha nọ có đàn con Trai, chúng luôn cãi lộn nhau. Dù người Cha có tìm lời lẽ khuyên răn sao cũng chẳng có một kết quả nhỏ bé nào. Do vậy, người Cha ngày đêm suy tính trong đầu sao cho có một ví dụ thật HAY cho bầy con hiểu rằng sự bất hòa dai dẳng này sẽ mang lại điều bất hạnh cho chúng.

Ngày nọ bầy con trai của ông có một trận cãi nhau thật lớn. Mặt đứa nào cũng lộ ra sự hung hăng cùng tột. Người Cha sai một đứa con bầy đem tới cho ông một bó que.  Xong ông bảo từng đứa con cố bẻ gãy bó que đó. Dù cố hết sức, nhưng chẳng có đứa nào bẻ gãy được.

Người Cha mới lấy lại bó que. Xong ông tháo từng que cho từng đứa thì chúng bẻ gãy được dễ dàng.

Đến đây người Cha mới ôn tồn bảo:

-       Các con thương yêu của ta. Phải chăng các con chưa hề thấy một điều rất chắc chắn rằng nếu các con đều đồng thuận với nhau, luôn giúp đỡ lẫn nhau thì không có kẻ thù nào làm hại các con được? Còn trái lại, các con chia rẽ nhau, mỗi đứa một nơi thì các con sẽ không còn chút sức mạnh nào, chẳng khác chi TỪNG CÁI QUE trong bó củi này vậy ./.

·       ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH

                                                ***

The Bundle of Sticks


A certain Father had a family of Sons, who were forever quarreling among themselves. No words he could say did the least good, so he cast about in his mind for some very striking example that should make them see that discordwould lead them to misfortune.                      

One day when the quarreling had been much more violent than usual and each of the Sons was moping in a surly manner, he asked one of them to bring him a bundle of sticks. Then handing the bundle to each of his Sons in turn he told them to try to break it. But although each one tried his best, none was able to do so.                                     

The Father then untied the bundle and gave the sticks to his Sons to break one by one. This they did very easily. 

"My Sons," said the Father, "do you not see how certain it is that if you agree with each other and help each other, it will be impossible for your enemies to injure you? But if you are divided among yourselves, you will be no stronger than a single stick in that bundle."

In unity is strength.

 ============================================= 

CON LỪA BƯỚNG BỈNH

 


      KHÔNG THẦY ĐỐ MẦY LÀM NÊN 


Có con Lừa được người Chủ dắt men theo con đường chạy men theo sườn đồi để qua bên kia núi. Đang đi, chợt Lừa ta nảy sinh ra một ý tưởng ngu ngốc trong đầu là tự mình chọn lấy cách đi của nó.  Thấy khu chợ dưới chân núi, nó cho rằng nhảy qua bên kia sẽ leo xuống mau hơn.

Khi con Lừa ngu ngơ định dợm cẳng nhảy qua, Chủ nó hốt hoảng cố sức túm đuôi kéo lại. Nhưng con Lừa bướng bỉnh không chịu thua nó cũng hết sức dằng lại Chủ.

Chủ nó nổi giận:

A được lắm! mầy cứ đi theo ý của mầy đi con thú cứng đầu kia. Rồi mầy sẽ thấy hậu quả dẫn mầy tới đâu?

Nói xong Chủ nó buông tay để cho con Lừa gàn bướng, ngu si kia ngã lộn nhào nhiều vòng xuống tận chân núi ./.

 

·       NHỮNG  AI  KHÔNG  CHỊU  NGHE  ĐIỀU  PHẢI  LẠI  GÀN  BƯỚNG  CHỐNG LẠI  NHỮNG  LỜI  KHUYÊN  BẢO  CÓ  ÍCH  CỦA  NHỮNG   NGƯỜI  TÀI  GIỎI HƠN   HỌ ĐỀU  PHẢI  GÁNH  CHỊU  NHỮNG  HẬU  QUẢ  KHÔNG  MAY

·       KHÔNG  THẦY ĐỐ  MẦY  LÀM  NÊN

                                                  *** 

The Ass & His Driver

An Ass was being driven along a road leading down the mountain side, when he suddenly took it into his silly head to choose his own path. He could see his stall at the foot of the mountain, and to him the quickest way down seemed to be over the edge of the nearest cliff. Just as he was about to leap over, his master caught him by the tail and tried to pull him back, but the stubborn Ass would not yield and pulled with all his might.

"Very well," said his master, "go your way, you willful beast, and see where it leads you.

With that he let go, and the foolish Ass tumbled head over heels down the mountain side.

They who will not listen to reason but stubbornly go their own way against the friendly advice of those who are wiser than they, are on the road to misfortune.

 ============

CON CÒ VÀ LÃO NÔNG

 


CHỌN BẠN MÀ CHƠI 

CÒ bản tính mộc mạc và hay tin người nên nghe lời mời  bọn Sếu chúng sẽ có một buổi tiệc bạn vui vẻ khi cùng tới thăm cánh đồng lúa mới cấy của Lão nông kia. Nhưng buổi họp bạn đã có một kết thúc rất kinh hoàng là cả bọn cò đều dính vào màn lưới thép của Lão Nông đặt sập.

Cò năn nỉ Lão Nông tha cho mình:

-       Ông ơi xin ông làm ơn tha cho cháu! Cháu thuộc họ nhà Cò như ông đã biết họ nhà cháu vốn thật thà và là loài chim có nhiều cá tính rất tốt ông ạ. Ngoài ra cháu không hề biết lũ Sếu kia dám tới trộm của ông.

-       Ta biết chứ, ngươi có thể là loài chim tốt. Nhưng ta bắt ngươi cùng lũ Sếu trộm đạo kia lý do ngươi đi chung thì ngươi phải chịu chia sẻ hình phạt với chúng biết chưa ./.

·       ĂN CHỌN NƠI, CHƠI CHỌN BẠN

                                                       ***

The Farmer & the Stork

A Stork of a very simple and trusting nature had been asked by a gay party of Cranes to visit a field that had been newly planted. But the party ended dismally with all the birds entangled in the meshes of the Farmer's net.

The Stork begged the Farmer to spare him.

"Please let me go," he pleaded. "I belong to the Stork family who you know are honest and birds of good character. Besides, I did not know the Cranes were going to steal."

"You may be a very good bird," answered the Farmer, "but I caught you with the thieving Cranes and you will have to share the same punishment with them."

You are judged by the company you keep.

 ================================ 

ẾCH NHÁI ĐÒI CÓ VUA

 


 

Loài Ếch Nhái sống tự do thoải mái không ai cầm đầu lâu ngày cũng chán. Chúng tự do quá "ăn không ngồi rồi" nên sinh ra hư đốn. Hàng ngày chúng quá rảnh rang, chỉ ngồi quanh mà  kêu “ken két” mãi cũng chán. Chúng cầu mong làm sao có được một Nhà Nước Ếch Nhái cho chúng tự hào cùng bày vẻ chuyện trung thành và thi hành luật lệ phép tắc cho thiên hạ biết chúng có sự cai trị hẳn hoi.  Lũ Ếch Nhái này còn tuyên bố Nhà Nước kiểu này chẳng tốn sữa hay nước để điều hành. Đơn Thỉnh Cầu được dâng lên cho Thần Jupiter mong Ngài phái xuống cho chúng một vị Vua.

Thần Jupiter nhận thấy loài Ếch Nhái thật quá tầm thường và ngu dại, nhưng Ngài cũng muốn chúng im tiếng nên quăng xuống cho chúng một Khúc Gỗ lớn làm nước bắn tung tóe, gọi đó là VUA của chúng. Ếch và Nhái núp kỹ trong mấy đám lau, cỏ nhìn ra. Chúng ngỡ rằng vị Vua Mới này chắc là vĩ đại lắm. Nhưng cuối cùng chúng khám phá ra rằng Khúc Gỗ kia sao quá hiền lành và dễ  dãi. Chỉ một lúc thôi thì lũ Ếch con dùng Khúc Gỗ này làm nơi tập lặn.  Bầy Êch già thì dùng Khúc GỖ  làm nơi tụ họp để lớn tiếng trách Thần Jupiter  về thứ nhà nước  mà Ngài đã ban cho.

Giờ đây Thần Jupiter muốn dạy cho loài Ếch Nhái này một bài học về Kẻ Cai Trị ra sao? Ngài bèn phái xuống xứ chúng một con Sến làm vua cho chúng. Sến bắt đầu chứng minh Vua như nó khác với Khúc Gỗ ra sao ? Đầu tiên, Sến  bắt đầu chộp hai con Ếch bên phải và bên trái nuốt chửng vào bụng. Cả bầy ếch nhái giờ mới thấy chúng ngu dại chừng nào? Chúng lại “ken két” kêu khóc xin Thần Jupiter mau mau thu hồi vị Vua Tàn Ác về gấp trước khi chúng bị giết sạch chẳng còn con nào!?

Thần Jupiter giờ mới mắng:

-Sao nữa đây ? Các ngươi vẫn chưa bằng lòng ư? Ta đã cho các ngươi những thứ các ngươi đòi hỏi. Giờ thì các ngươi hãy tự kết tội mình về điều bất hạnh đó biết chưa?

*  PHẢI   CHẮC  CHẮN CÓ ĐƯỢC ĐIỀU KIỆN TỐT HƠN NÊU TA MUỐN THAY ĐỐI 

* PHẢI  NÊN  THỎA  MÃN  CÁI  HIỆN  CÓ

* NÊN AN PHẬN THỦ THƯỜNG 

                                                    ***

The Frogs Who Wished for a King

The Frogs were tired of governing themselves. They had so much freedom that it had spoiled them, and they did nothing but sit around croaking in a bored manner and wishing for a government that could entertain them with the pomp and display of royalty, and rule them in a way to make them know they were being ruled. No milk and water government for them, they declared. So they sent a petition to Jupiter asking for a king.

Jupiter saw what simple and foolish creatures they were, but to keep them quiet and make them think they had a king he threw down a huge log, which fell into the water with a great splash. The Frogs hid themselves among the reeds and grasses, thinking the new king to be some fearful giant. But they soon discovered how tame and peaceable King Log was. In a short time the younger Frogs were using him for a diving platform, while the older Frogs made him a meeting place, where they complained loudly to Jupiter about the government.

To teach the Frogs a lesson the ruler of the gods now sent a Crane to be king of Frogland. The Crane proved to be a very different sort of king from old King Log. He gobbled up the poor Frogs right and left and they soon saw what fools they had been. In mournful croaks they begged Jupiter to take away the cruel tyrant before they should all be destroyed.

"How now!" cried Jupiter "Are you not yet content? You have what you asked for and so you have only yourselves to blame for your misfortunes."

Be sure you can better your condition before you seek to change.

=================================

No comments:

Post a Comment