HAI KẺ BỘ HÀNH DƯỚI GỐC CÂY TIÊU HUYỀN
Có hai kẻ Bộ Hành đang đi giữa trưa nắng gắt nên phải tìm một bóng mát nào đó trú thân. Nằm dưới bóng mát của một tàng cây cả hai đều ngó lên và biết được những đám lá đang cho họ sự thoải mái lúc này chính là cây Tiêu Huyền.
Một trong hai kẻ buông lời tiếc rẽ:
-Cái cây Tiêu Huyền này thật vô tích sự, nó chẳng có thứ trái nào lại còn rụng lá đầy mặt đất thôi.
Từ trên cây Tiêu Huyền bỗng có một tiếng nói vọng xuống:
-Thật là Những Đứa Vô Ơn. Các ngươi đang nằm dưới bóng mát ta che, thế mà các ngươi bảo ta Vô Ích! Ô Thần Jupiter ơi, sao Ngài phù hộ cho những đứa như thế này ?
LỜI BÀN
· Con người thường ít biết ơn khi đã được trời phò hộ
· Qua sông quăng chèo
The Plane Tree
Two Travellers, walking in the noonday sun, sought the shade of a widespreading tree to rest. As they lay looking up among the pleasant leaves, they saw that it was a Plane Tree.
"How useless is the Plane!" said one of them. "It bears no fruit whatever, and only serves to litter the ground with leaves."
"Ungrateful creatures!" said a voice from the Plane Tree. "You lie here in my cooling shade, and yet you say I am useless! Thus ungratefully, O Jupiter, do men receive their blessings!"
Our best blessings are often the least appreciated
===================================
CỪU LẠC BẦY GẶP CON SÓI ÁC
CON SÓI HUNG DỬ VÀ CHÚ CỪU ĐI LẠC
Một buổi sáng nọ có con cừu lạc bầy đang uống nước cạnh con suối gần một cánh rừng. Rủi thay đầu ngọn suối sáng đó có con SÓI hung ác hắn đang đói và đang tìm mồi để ăn thịt. Vừa gặp Chú Cừu, Gã Sói liền vồ ngay món ngon này quyết không chừa một chút xương nào. Nhìn chứ Cừu bơ vơ và vô tội quá Sói Ta làm bộ bày ra một cuộc hỏi tội trước khi kết liễu cuộc đời nạn nhân.
Con Sói hung ác hét to hỏi tội Cừu:
-Tại sao nhà ngươi dám cả gan lội bẩn dòng nước của ta? Sự liều lĩnh của người đáng phải bị trừng trị thật nặng.
Cừu run rẩy trả lời:
-Nhưng thưa điện hạ, con đâu dám làm đục dòng nước đầu nguồn của ngài uống đâu ? Xin điện hạ nhớ cho kẻ này chỉ uống nước dưới giòng còn ngài uống trên giòng cơ mà ?
-Chính ngươi đã làm ĐỤC giòng nước
Sói vặn giọng, ép chế Cừu một cách man trá.
-Còn thêm một tội nữa, năm ngoái ngươi đã nói LÁO về ta ?
Cừu biện bạch:
-Thưa ngài, con làm sao nói về ngài năm ngoái ? Con mới ra đời năm này cơ mà ?
- Nếu không ngươi thì anh ngươi, biết chưa ?
-Nhưng con không có anh em ?
SÓI thâm hiểm vẫn gầm gừ:
-Thế thì ai đó trong dòng họ nhà ngươi vậy ! Nhưng người đó là ai ta chẳng cần thiết. Vấn đề là ta chẳng bao giờ bỏ qua bữa ăn sáng này của ta đâu !
Chẳng cần nói thêm lời nào nữa, Gã Sói hung ác liền vồ chú Cừu đáng thương, tha vào rừng ăn thịt ./.
ĐHL chuyển ngữ 1/102020
- BẠO CHÚA NÀO CŨNG LUÔN LUÔN TÌM DUYÊN CỚ BẢO VỆ CHO SỰ CHUYÊN CHẾ CỦA MÌNH
- KẺ BẤT CÔNG KHÔNG BAO GIỜ CHỊU LẮNG NGHE TRÌNH BÀY CỦA NGƯỜI VÔ TỘI
*****
The Wolf & the Lamb
A stray Lamb stood drinking early one morning on the bank of a woodland stream. That very same morning a hungry Wolf came by farther up the stream, hunting for something to eat. He soon got his eyes on the Lamb. As a rule Mr. Wolf snapped up such delicious morsels without making any bones about it, but this Lamb looked so very helpless and innocent that the Wolf felt he ought to have some kind of an excuse for taking its life.
"How dare you paddle around in my stream and stir up all the mud!" he shouted fiercely. "You deserve to be punished severely for your rashness!"
"But, your highness," replied the trembling Lamb, "do not be angry! I cannot possibly muddy the water you are drinking up there. Remember, you are upstream and I am downstream."
"You do muddy it!" retorted the Wolf savagely. "And besides, I have heard that you told lies about me last year!" "How could I have done so?" pleaded the Lamb. "I wasn't born until this year."
"If it wasn't you, it was your brother!"
"I have no brothers."
"Well, then," snarled the Wolf, "It was someone in your family anyway. But no matter who it was, I do not intend to be talked out of my breakfast."
And without more words the Wolf seized the poor Lamb and carried her off to the forest.
The tyrant can always find an excuse for his tyranny.
The unjust will not listen to the reasoning of the innocent.
========================
BÌNH ĐẤT VÀ BÌNH ĐỒNG-
BIẾT MÌNH PHẢI BIẾT NGƯỜI
Có hai chiếc bình: một bằng đồng và một bằng sứ, bao lâu nay được đặt cạnh nhau trên đầu lò sưởi trong nhà kia. Ngày nọ BÌNH ĐỒNG dự định rủ BÌNH ĐẤT cùng nhau chu du một chuyến trong thiên hạ để biết thế giới bên ngoài. Nhưng BÌNH ĐẤT thì lại trù trừ tự nghĩ thầm rằng nên ở lại trên lò sưởi là khôn ngoan nhất.
Bình Đất mới phân bua với Bình Đồng:
-Bạn biết đó, thân tớ đây rất dễ vỡ. Chỉ động nhẹ một tí là tan tành thì làm sao dám ngao du đây đó ?
Bình Đồng mới cặn vặn với bạn mình:
-Bạn chớ lấy lý do đó mà ở lì mãi trong nhà. Tớ sẽ hết mình bảo vệ bạn. Gặp vật gì cứng tớ sẽ nhảy vào cứu bạn ngay thôi.
Cuối cùng Bình Đất cũng phải xiêu lòng. Cả hai kề vai nhau, đi ngúc ngắc bằng 3 cái cẳng mập ngắn củn cởn. Cả hai cùng xiêu bên này lắc bên kia mỗi bước đều đụng vào nhau lộp cộp…
Rõ ràng sự đồng hành lạ đời như thế làm Bình Đất không thọ được lâu. Đi chưa đủ mười bước thì Bình Đất nhà ta bắt đầu nứt, rồi bước kế tiếp, BÌNH ĐẤT TAN TÀNH THÀNH NGÀN MẢNH VỤN ./.
PHẢI BIẾT HOÀN CẢNH MÌNH NGANG ĐÂU TRƯỚC KHI HỢP TÁC VỚI AI
HOÀN CẢNH CÓ GIỐNG NHAU MỚI LÀM BẠN ĐƯỢC LÂU DÀI
The Two Pots
Two Pots, one of brass and the other of clay, stood together on the hearthstone. One day the Brass Pot proposed to the Earthen Pot that they go out into the world together. But the Earthen Pot excused himself, saying that it would be wiser for him to stay in the corner by the fire.
"It would take so little to break me," he said. "You know how fragile I am. The least shock is sure to shatter me!"
"Don't let that keep you at home," urged the Brass Pot. "I shall take very good care of you. If we should happen to meet anything hard I will step between and save you."
So the Earthen Pot at last consented, and the two set out side by side, jolting along on three stubby legs first to this side, then to that, and bumping into each other at every step.
The Earthen Pot could not survive that sort of companionship very long. They had not gone ten paces before the Earthen Pot cracked, and at the next jolt he flew into a thousand pieces.
Equals make the best friends.
CẶP BÒ KÉO VÀ HAI CHIẾC BÁNH XE
NĂNG THUYẾT BẤT NĂNG HÀNH
(hay nói thì lại ít làm)
Cặp Bò Kéo đang cố kéo cỗ xe trên con đường làng bùn lầy. Chúng phải hết sức mới kéo được toa xe nặng nề trên đường nhưng vẫn nín thinh không một chút rên rỉ ta thán nào.
Cùng lúc hai bánh xe của toa hàng thì hoàn toàn khác. Mặc dù công việc của hai chiếc bánh xe này đâu có chút gì nặng nề so với cặp Bò nhưng cái miệng chúng cứ ta thán kêu la mỗi lúc bánh xe lay chuyển. Tội nghiệp thay cho hai chú Bò, vừa cố hết sức kéo cho được khối sức nặng phía sau qua cho được mấy vũng lầy, đất lún, tai chúng phải chịu đựng tiếng kêu than không ngớt của cặp BÁNH Xe? Chỉ chừng này thôi, bạn cũng thông cảm cho nỗi khổ sở của cặp Bò biết chừng nào!
Cuối cùng Cặp Bò không còn chịu nỗi:
-CÂM MIỆNG LẠI HAI BÁNH XE KIA!
- Tại sao chúng mầy cứ mãi lớn tiếng than van thế? Hai đứa chúng tao, mới là người phải kéo cái TOA xe nặng chịch này, hoàn toàn không phải các ngươi. Cái toa xe nặng nề này còn bám mãi với chúng tao đây biết chưa?
=====================================
NGƯỜI NHẸ VIỆC NHẤT HAY LÀ NGƯỜI KÊU THAN NHIỀU NHẤT
Thói đời là vậy, người chịu khổ ít nhất thì có thì giờ và cơ hội để nói và ta thán còn kẻ chịu khó cắm cúi lo công việc thông thường họ ít có thì giờ để nói để kêu van
The Oxen & the Wheels
A pair of Oxen were drawing a heavily loaded wagon along a miry country road. They had to use all their strength to pull the wagon, but they did not complain.
The Wheels of the wagon were of a different sort. Though the task they had to do was very light compared with that of the Oxen, they creaked and groaned at every turn. The poor Oxen, pulling with all their might to draw the wagon through the deep mud, had their ears filled with the loud complaining of the Wheels. And this, you may well know, made their work so much the harder to endure.
"Silence!" the Oxen cried at last, out of patience. "What have you Wheels to complain about so loudly? We are drawing all the weight, not you, and we are keeping still about it besides."
***
They complain most who suffer least.
==========================
LỪA BẮT CHƯỚC CHÓ
NGỤ NGÔN
LỪA VÀ CHÓ CƯNG
LỪA BẮT CHƯỚC CHÓ
Xưa có con LỪA ở với CHỦ nhưng chủ của nó thì lại cưng chiều con CHÓ NHỎ. Hàng ngày ông chủ cứ vỗ về thương yêu CHÓ cưng. Ông vuốt ve nói chuyện với chó, lại còn cho nó ăn những thứ ngon trong bữa ăn của ông . Ngày nào cũng thế, CHÓ cưng cứ vấn vít chơi đùa bên ông, liếm tay xong lại liếm mặt CHỦ.
LỪA thấy vậy ghen tức lắm. Dù chủ cho ăn no nhưng nó phải làm việc quần quật suốt ngày. Thêm vào đó ông chủ chẳng có khi nào ngó ngàng đến nó.
Một hôm trong cái đầu ngớ ngẩn của LỪA mới tìm ra một cách để chiếm được thương yêu của CHỦ như chú CHÓ cưng kia. Thấy CHỦ đang ngồi ăn tối, lừa ta mới bắt chước vừa hí to vừa dậm chân quanh bàn ăn của ông chủ. Con lừa đần độn còn bắt chước chó cất cao hai chân trước lên để lên đầu gối của CHỦ. Xong Lừa còn gắng thè lưỡi ra liếm liếm vào mặt chủ như CHÓ hay làm…
Ôi thôi, con lừa nặng quá làm cái ghế lật ngữa. Cả Chủ và Lừa đều ngã nhào trên đống dĩa vỡ nát. Chủ hốt hoảng trước hành động lạ đời của Lừa bèn la toáng lên kêu cứu. Đám giúp việc trong nhà nghe chủ kêu cứu vội chạy đến. Mục kích cảnh Chủ đang bị con vật nặng nề đè lên người, mấy người làm tức giận bắt Lừa lại, giáng cho mấy cái đá nên thân, rồi kéo Lừa về chuồng.
Lừa bị giam vào chuồng đứng khóc cho cái tội ngu dại của mình. Việc làm ngốc nghếch không được gì mà lại còn nhận một trận đòn nhừ tử ./.
Lời bàn:
-Cùng một cử chỉ, hành vi có khi được chấp nhận ở người này nhưng lại lỗ mãng hay không thích hợp đối với người khác.
- Đừng bắt chước ai những gì trái với bản chất tự nhiên của mình. Bản chất tự nhiên là do trời sinh ra cho mỗi loài không thể nào giống nhau được.
The Ass & the Lap Dog
There was once an Ass whose Master also owned a Lap Dog. This Dog was a favorite and received many a pat and kind word from his Master, as well as choice bits from his plate. Every day the Dog would run to meet the Master, frisking playfully about and leaping up to lick his hands and face.
All this the Ass saw with much discontent. Though he was well fed, he had much work to do; besides, the Master hardly ever took any notice of him.
Now the jealous Ass got it into his silly head that all he had to do to win his Master's favor was to act like the Dog. So one day he left his stable and clattered eagerly into the house.
Finding his Master seated at the dinner table, he kicked up his heels and, with a loud bray, pranced giddily around the table, upsetting it as he did so. Then he planted his forefeet on his Master's knees and rolled out his tongue to lick the Master's face, as he had seen the Dog do. But his weight upset the chair, and Ass and man rolled over together in the pile of broken dishes from the table.
The Master was much alarmed at the strange behavior of the Ass, and calling for help, soon attracted the attention of the servants. When they saw the danger the Master was in from the clumsy beast, they set upon the Ass and drove him with kicks and blows back to the stable. There they left him to mourn the foolishness that had brought him nothing but a sound beating.
Behavior that is regarded as agreeable in one is very rude and impertinent in another.
Do not try to gain favor by acting in a way that is contrary to your own nature and character
===========================================
No comments:
Post a Comment