Monday, June 28, 2021

NGỤ NGÔN TẬP 13

 

 CHUYỆN CON LỪA ĐỘI LỐT SƯ TỬ
















Có một con lừa ngày nọ thấy bộ da sư tử do một nhóm thợ săn bỏ quên trong rừng nó bèn nghĩ ra một kế vui chơi.


Con lừa bận bộ da này vào núp vào trong một bụi rậm. Nó đợi lúc muôn thú đi ngang bèn chạy ra hù doạ. Bầy thú tưởng chúa sơn lâm thật, lập tức tất cả quá sợ hãi bỏ chạy trối chết?!


Lừa thích chí quá do muôn thú xem nó như chúa sơn lâm thật không bằng? Không nín được, lừa ta quá khoái chí nên bật kêu lên:

-Bờ rê ! Bờ rê !

Có con cáo chạy sau cùng, nó nghe được tiếng này mới phát giác ra kia chỉ là con lừa đội lốt sư tử mà thôi?!

Cáo trở lui cười gằn bảo lừa:

Này Lừa! giá mà ngươi biết CÂM cái miệng lại thì ngươi có thể lừa được ta rồi. Nhưng ngươi đã làm hỏng mưu kế của mình do tự phát ra cái tiếng be be tức cười đó, biết chưa?

Lừa ta thẹn quá lủi mất./.


lời bàn


-MỘT ĐỨA NGU CÓ THỂ LỪA THIÊN HẠ QUA SẮC PHỤC VÀ DIỆN MẠO BÊN NGOÀI NHƯNG CHÍNH LỜI NOÍ CỦA HẮN MỚI TỎ LỘ CON NGƯỜI THỰC SỰ CỦA HẮN RA SAO


-CHUÔNG ĐÚC XONG PHẢI CHỜ NGHE TIẾNG KÊU MỚI BIẾT TỐT HAY XẤU, XÉT NGƯỜI QUA LỜI NÓI KHÔNG QUA ÁO QUẦN 

                                         *** 

The Ass in the Lion's Skin

An Ass found a Lion's skin left in the forest by a hunter. He dressed himself in it, and amused himself by hiding in a thicket and rushing out suddenly at the animals who passed that way. All took to their heels the moment they saw him.

The Ass was so pleased to see the animals running away from him, just as if he were King Lion himself, that he could not keep from expressing his delight by a loud, harsh bray. A Fox, who ran with the rest, stopped short as soon as he heard the voice. Approaching the Ass, he said with a laugh:

"If you had kept your mouth shut you might have frightened me, too. But you gave yourself away with that silly bray."

A fool may deceive by his dress and appearance, but his words will soon show what he really is


 


CON NGỖNG ĐẺ TRỨNG VÀNG

Ngày xưa có lão nông dân là chủ nhân của con ngỗng hết sức kỳ diệu. Bạn có thể tưởng tượng sự kỳ diệu này khi mỗi ngày lão ra thăm ổ trứng của con ngỗng vàng kia nó đều đặn đẻ ra cho lão một quả TRỨNG VÀNG. Ngắm nhìn quả trứng ngỗng lóng lánh vàng óng trong tay lão sung sướng làm sao !

Cứ ngày lại ngày lão đem từng quả trứng vàng ra chợ bán và dần dà lão bắt đầu trở nên giàu có. Nhưng tâm lý thỏa mãn này không kéo dài được lâu do lão nóng nảy muốn sự giàu có phải TỚI THẬT MAU mới được do con Ngỗng quý kia chỉ mỗi ngày cho lão một quả trứng vàng mà thôi ?

Một ngày kia, sau khi tỉ mỉ đếm đống tiền của lão dồn được, lão bỗng sinh ra một ý nghĩ : “ Sao ta không mỗ bụng con ngỗng ra để lấy ĐỐNG VÀNG TRONG BỤNG nó ? Tội đếch gì mà phải chờ từng ngày…từng ngày thế này ?”

Thế là không cần suy tính lại, lão ta đem con ngỗng vàng ra MỖ BỤNG ?

Ôi thôi ! khi lão ta vừa chấm dứt hành động điên rồ của mình; đống vàng lớn trong bụng ngỗng đâu chẳng thấy mà chỉ còn cái xác con ngỗng CHẾT NGẮT cho lão mà thôi ./.

THAM THÌ THÂM 

ĂN ÍT NO LÂU 

CHẬM MÀ CHẮC

The Goose & the Golden Egg

 There was once a Countryman who possessed the most wonderful Goose you can imagine, for every day when he visited the nest, the Goose had laid a beautiful, glittering, golden egg.

The Countryman took the eggs to market and soon began to get rich. But it was not long before he grew impatient with the Goose because she gave him only a single golden egg a day. He was not getting rich fast enough.

Then one day, after he had finished counting his money, the idea came to him that he could get all the golden eggs at once by killing the Goose and cutting it open. But when the deed was done, not a single golden egg did he find, and his precious Goose was dead.

Those who have plenty want more and so lose all they have.


 LÚC NGUY NAN MỚI BIẾT AI CAN ĐẢM























   Một ngày nọ, người chăn cừu bắt gặp một con heo mập ú lẫn trong đám cỏ nơi đàn cừu của ông ta đang ăn. Ông vội vàng chụp lấy chú heo. Vừa đụng tay lên mình nó, ông đã nghe con heo ré lên eng éc, tiếng kêu vang động khắp nơi. Bạn biết đó, tiếng heo khi nguy nan nghe nó đinh tai, điếc óc, khó chịu cỡ nào ?

Mặc cho con heo mập kia kêu vang, người chăn cừu vẫn kẹp chặt con heo vào hông quyết đem nó tới chợ bán cho người hàng thịt kiếm ít tiền.

Đàn cừu lấy làm ngạc nhiên lại càng thích thú khi thấy con heo kêu la vùng vẫy như thế. Chúng vội đi theo chủ chăn tới tận cổng vườn:

- Sao bạn heo lại la eng éc thế kia?

Một con cừu thắc mắc hỏi.

- Ông chủ thường bắt chúng ta mà có khi nào chúng ta lại la eng éc vậy đâu ? Thật là xấu hổ khi bạn lại kêu vang ỏm tỏi như thế !

- Mấy người nói thì quá đúng rồi, ông ta bắt các người thì chỉ lấy lông. Còn ta hả? ta chắc chắn phải chết vì ông ta bắt ta chỉ một việc là làm THỊT biết chưa?

-Ối trời ơi , éc ! ..éc !. ..

Con heo xấu số vừa trả lời vừa kêu khóc dẩy dụa trong tay người chăn cừu ./.

 

LỜI BÀN

·      LÚC  NGUY NAN MỚI BIẾT AI GAN DẠ 

The Sheep & the Pig

One day a shepherd discovered a fat Pig in the meadow where his Sheep were pastured. He very quickly captured the porker, which squealed at the top of its voice the moment the Shepherd laid his hands on it. You would have thought, to hear the loud squealing, that the Pig was being cruelly hurt. But in spite of its squeals and struggles to escape, the Shepherd tucked his prize under his arm and started off to the butcher's in the market place.
The Sheep in the pasture were much astonished and amused at the Pig's behavior, and followed the Shepherd and his charge to the pasture gate.
"What makes you squeal like that?" asked one of the Sheep. "The Shepherd often catches and carries off one of us. But we should feel very much ashamed to make such a terrible fuss about it like you do."
"That is all very well," replied the Pig, with a squeal and a frantic kick. "When he catches you he is only after your wool. But he wants my bacon! gree-ee-ee!"

It is easy to be brave when there is no danger.


THỦY THẦN VÀ NGƯỜI TIẾU PHU THẬT THÀ











Người tiều phu nghèo đang đốn cây trong rừng, cạnh một hồ nước. Trời đã xế chiều và người tiều phu cũng mệt mõi lắm rồi. Những nhát rìu của anh cũng lơi dần và không còn chính xác nữa do anh làm việc từ rạng sáng đến giờ. Thình lình cài rìu vuột khỏi tay anh và rơi tòm xuống cái hồ.
Người tiều phu rất đau lòng và tuyệt vọng. Cái rìu là cả một nguồn sống cho gia đình. Anh cũng quá nghèo làm sao sắm được cái rìu mới?
Khi đang vật vã kêu khóc, chợt Thủy Thần trong hồ hiện lên hỏi cớ sao anh đau khổ vậy? Anh trả lời vị thần cớ sự. Nghe xong vị Thủy Thần lặn mất. 

Chỉ một chốc Thủy Thần trồi lên tay cầm cái Rìu VÀNG:
-Phải cái này của nhà ngươi chăng? Thủy Thần hỏi Tiều Phu.
-Không, cái đó không phải của ta. Anh thật thà trả lời Thần.
Thủy Thần liền đặt cái rìu vàng cạnh hồ rồi lặn tiếp. Lần này Thần hiện lên tay cầm cái rìu BẠC:
Lần này, Tiều Phu vẫn không nhận và nói rằng rìu của anh chỉ là cái rìu bình thường có cán bằng gỗ mà thôi.
Thủy Thần lặn lần thứ ba. Lần này Thần trồi lên thì đích thị nó chính là cái rìu của người Tiều Phu.
Người Tiều Phu quá sung sướng khi có lại cái rìu của mình. Anh ta không biết làm sao nói hết sự biết ơn với vị Thủy Thần. Vị Thần rất bằng lòng với tấm lòng ngay thẳng chân thật của người Tiều Phu.
Thủy Thần phán:
-Khá khen cho lòng ngay thẳng của ngươi. Để thưởng cho ngươi, ta sẽ tặng ngươi luôn cả ba thứ rìu Vàng Bạc và cái của ngươi mang về nhà đó.
Người Tiều Phu vui mừng mang cả kho báu về nhà. Một chút gì thì câu chuyện may mắn này lan truyền khắp làng. Một vài gã tiều phu trong làng tin rằng họ cũng dễ dàng có được của báu như người Tiều Phu thật thà kia thôi.
Mấy kẻ này cũng bắt chước mon men tới rừng cạnh cái hồ rồi chia nhau mỗi người mỗi nơi, xong lại dấu rìu vào bụi rậm.
Những tên này cũng bắt chước lăn đùng ra cạnh hồ giả bộ khóc lóc thật thảm thiết cùng kêu Thần giúp đỡ.
Thủy Thần liền hiện ra. Thần cũng làm y như vậy. Trước tiên là cái rìu VÀNG. Dĩ nhiên là bọn tham này liền nhận ngay là của họ. Nhưng than ôi! Thần không cho mà còn lấy rìu đó gõ cho một đứa mỗi cái đau điếng vào đầu. Gõ đầu chúng xong, vị Thần liền đuổi chúng về nhà…
Ngày sau bọn tiều phu gian dối này lò mò trở lại bìa rừng để tìm lại rìu của chúng. Than ôi ! Rìu của chúng không cánh mà bay mất ?
THẬT THÀ LÀ CHA ĂN TRỘM
THẬT THÀ LÀ THƯỢNG SÁCH
THAM THÌ THÂM 

Mercury & the Woodman

A poor Woodman was cutting down a tree near the edge of a deep pool in the forest. It was late in the day and the Woodman was tired. He had been working since sunrise and his strokes were not so sure as they had been early that morning. Thus it happened that the axe slipped and flew out of his hands into the pool.
The Woodman was in despair. The axe was all he possessed with which to make a living, and he had not money enough to buy a new one. As he stood wringing his hands and weeping, the god Mercury suddenly appeared and asked what the trouble was. The Woodman told what had happened, and straightway the kind Mercury dived into the pool. When he came up again he held a wonderful golden axe.
"Is this your axe?" Mercury asked the Woodman.
"No," answered the honest Woodman, "that is not my axe."
Mercury laid the golden axe on the bank and sprang back into the pool. This time he brought up an axe of silver, but the Woodman declared again that his axe was just an ordinary one with a wooden handle.
Mercury dived down for the third time, and when he came up again he had the very axe that had been lost.
The poor Woodman was very glad that his axe had been found and could not thank the kind god enough. Mercury was greatly pleased with the Woodman's honesty.
"I admire your honesty," he said, "and as a reward you may have all three axes, the gold and the silver as well as your own."
The happy Woodman returned to his home with his treasures, and soon the story of his good fortune was known to everybody in the village. Now there were several Woodmen in the village who believed that they could easily win the same good fortune. They hurried out into the woods, one here, one there, and hiding their axes in the bushes, pretended they had lost them. Then they wept and wailed and called on Mercury to help them.
And indeed, Mercury did appear, first to this one, then to that. To each one he showed an axe of gold, and each one eagerly claimed it to be the one he had lost. But Mercury did not give them the golden axe. Oh no! Instead he gave them each a hard whack over the head with it and sent them home. And when they returned next day to look for their own axes, they were nowhere to be found.
Honesty is the best policy

DỊCH THUẬT ĐINH HOA LƯ
28/6/2021 USA

No comments:

Post a Comment