Thursday, October 4, 2018

NGỤ NGÔN TẬP BA


1- LÃO MÈO VỚI CON CHUỘT GIÀ



Lão Mèo vốn lúc nào cũng tinh ranh giữ nhà thật kỹ. Lũ CHUỘT NHẮT bởi thế nên rất run không có con nào dám léng phéng hay lập lò ra khỏi hang. Hình như Lão Mèo có mặt mọi ngõ ngách trong nhà? Chỉ sơ hở một tí là bị Lão Mèo ăn tươi nuốt sống ngay. Bởi thế Lũ Nhắt nín khe núp mãi trong hang.

Một hôm đói quá Lão Mèo bèn nghĩ ra một kế. Lão trèo lên cái tủ bếp chân sau bám vào ván treo ngược cái đầu xuống. Phần cuối đuôi Lão móc vào vòng dây thừng như đang bị treo vậy?

Lũ Nhắt nhìn trộm ra ngoài thấy cảnh tượng này cho rằng Lão Mèo đang bị chủ phạt do tội ăn vụng nào đó. Bán tín bán nghi một con ló ra mò tới mũi ngửi ngửi đánh hơi xem động tĩnh? Lão Mèo vẫn treo mình như thế không nhúc nhích.

Tin rằng LÃO MÈO đã chết, lũ Nhắt kêu nhau ra nhảy múa ăn mừng dưới mũi LÃO?

Vụt một cái LÃO buông mình xuống. Ôi thôi! khi Lũ Nhắt biết ra sự thật thì ba tới bốn chú Nhắt đã làm mồi cho Lão rồi?Giờ đây Lũ Nhắt không còn hồn vía nào nữa? chẳng có con nào dám thò đầu ra khỏi cửa hang?

Nhưng lâu ngày quá MÈO bắt đầu thèm lại thịt chuột. Thế là Lão moi óc tìm cho ra kế khác? Kế khác ra sao? Lão nhảy vào cái lu bột lăn mình nhiều vòng cho bộ lông nhuộm bột trắng phau. Xong LÃO nằm im như chết ngoài trừ hai con mắt mở ti hí để rình mồi.

Tin rằng tình thế đã yên bầy Nhắt bắt đầu lóp ngóp bò ra. Thế là Mèo ta bộp ngay được chú Nhắt non mập nhất dưới bộ vuốt sắc bén. Ngoại trừ có một con CHUỘT GIÀ cứ ngồi mãi ở cửa hang. Con chuột già này thừa kinh nghiệm qua cái đuôi bị mất một phần ở trận trước đây nên luôn luôn phòng thủ.

Chuột Già la lớn: Coi chừng! Coi bộ món bột này sao hấp dẫn quá? Nhưng ta vẫn thấy nó giống Lão Mèo. Dù có ngon tới đâu? Khôn ngoan nhất là thủ một khoảng an toàn như ta thì hơn.

LỜI BÀN:

KẺ KHÔN NGOAN KHÔNG BAO GIỜ MẮC MƯU LẦN THỨ HAI 

PHẢI MỘT BẬN, CẠCH TỚI GIÀ
=====================================


2- CHIM SƠN CA MẸ VÀ BẦY CON

Sơn Ca Mẹ làm tổ trong cánh đồng lúa mỳ vừa lên. Ngày nọ tiếp ngày kia lúa mỳ càng lúc càng cao cũng như lũ chim con càng lúc càng lớn thấy rõ.

Ngày nọ lúc những nhánh lúa mỳ bắt đầu ửng vàng rung rinh theo làn gió đồng nội, người Chủ Ruộng cùng con trai ra thăm lúa. 

Nhìn Lúa Ông nói với Con Trai:
-Lúa chín rồi sẵn sáng gặt thôi. Hai cha con mình phải đi nhờ láng giềng gặt giúp thôi.

Tổ lũ chim gần đó nên chim con về mách mẹ những gì chúng nghe. Chúng rất sợ nếu không rời tổ sớm thì nguy to?

Sơn Ca Mẹ vừa đem mồi về nghe thế nhưng lại bảo:

-Đừng sợ các con!Nếu người Chủ Ruộng bảo đi nhờ hàng xóm giúp thì đồng lúa này chưa hẳn đã chín hoàn toàn đâu.

Vài ngày sau, lúa chín càng nhiều. Gió lung lay làm một cành lúa chín đầy hột ngã đè lên đầu bầy chim.

Lần này Ông Chủ ra thăm giờ lại nói:

-Nếu không gặt gấp bây giờ chúng ta sẽ mất đi một nửa. Cha con ta không đợi hàng xóm được nữa rồi! ngày mai chúng ta tự làm lấy.

Khi bầy chim con kể lại cho MẸ,  Chim Mẹ mới bảo:

-Lần này thì chúng ta phải rời ngay lập tức! Khi con người tự quyết định công việc của mình không lệ thuộc một ai thì chúng ta không còn lý do gì để trì hoãn nữa?

Chiều đó có tiếng chim mẹ đập cánh bay đi bay về dồn dập. Sáng sớm ngày mai khi hai cha con Chủ Ruộng tới gặt lúa thì họ gặp một cái tổ chim trống không còn lại mà thôi.


LỜI BÀN:

TỰ LỰC CÁNH SINH

TỰ GIÚP MÌNH LÀ CÁCH GIÚP HAY NHẤT
==================================== 

3- SÓI CHÚA VÀ CON CHÓ ỐM
Sói chúa rình mồi kế cận ngôi làng thì bắt gặp một con CHÓ. Con mồi của Sói chỉ là một con chó ốm đến trơ xương. Dù sao cũng đói lắm rồi nên Sói Chúa mới chận con Chó đang tìm đường lùi lại.
Chó năn nỉ:
-Thưa ngài Sói, cho con xin thưa với ngài một điều trước khi ăn thịt con. Ăn con thì có ngon gì đâu? Ngài nhìn những cái xương sườn con này? con ốm chỉ có da và xương thôi.
Chó tiếp:

Con xin mách với Ngài một điều: Vài bữa nữa chủ con sẽ làm tiệc cưới cho con gái. Đến lúc này con tha hồ ăn những thức thừa trong bữa tiệc và con sẽ mập phình lên cho xem. Khi này ngài hãy tới đánh chén ngon lành.

Sói Chúa nghe vậy quá bùi tai. Cứ nghĩ đến con chó mập tròn bóng ưởn lên nên để cho con chó ốm đi hẹn ngày trở lại...

Vài ngày sau Sói Chúa trở lại y như lời Chó hứa. Lần này nó thấy Chó kia trong vườn của chủ nhà. Sói Chúa yêu cầu Chó ra cho nó ăn thịt.

Chó cười nhạt:

-Thưa Ngài Sói, con đã sẵn sàng và vui lòng ra cống mạng cho ngài đây. Người đầy tớ sẽ mở cửa cho con ra ngay đây?

Nhưng người "Đầy Tớ" ra mở cửa lần này lại là CON CHÓ to lớn?! Loài Chó TO vốn là khắc tinh dử tợn bao đời đối với Loài Sói.

Sói Chúa không còn một giây nào nghĩ ngợi phóng cả bốn chân chạy thục mạng về rừng./.
LỜI BÀN:


BẠN CHỚ NÊN TIN VÀO NHỮNG LỜI HỨA HÃO.THÀ MỘT SẺ TRONG TAY CÒN HƠN HAI CON TRONG BỤI

======================================= 
4- HAI KẺ ĐI ĐƯỜNG VÀ CHIẾC TÚI RƠI

Có hai người bạn đường cùng đồng ý với nhau đi chung trên con đường thiên lý. Chợt một trong hai kẻ bắt gặp một cái túi lạ ai đó đánh rơi trên đường.

Người lượm chiếc túi kia khoái trá:

-Ta may mắn quá đi thôi! trông này chiếc túi khá nặng. Nặng kiểu này chắc trong đó phải đựng VÀNG là cái chắc?

Người bạn kia mới lên tiếng:
-Đừng nói TA lượm được mà CHÚNG TA lượm được CHÚNG TA MAY MẮN mới đúng chứ? Chúng ta cùng đi chung với nhau thì phải cùng chia nhau hoạn nạn hay may mắn như nhau mới đúng.

-KHÔNG KHÔNG không thể như vậy được!?
Người được túi tức giận la lên.

Chợt đằng sau có tiếng người la lớn:
-Đứng lại đứng lại tên trộm kia ?

Cả hai hốt hoảng nhìn quanh?
Chợt họ thấy một toán người đằng xa chạy tới tay cầm theo gậy gộc???!!!

Gã lượm được cái túi giờ này lại đâm ra hoảng hốt xanh cả máu mặt? Gã rên rỉ:

-Ôi chắc CHÚNG TA CHẾT MẤT nếu họ thấy chúng ta có chiếc túi này?!

Nhưng người bạn không lượm được chiếc túi nói ngay:
-Không không bạn không nói CHÚNG TA trước đây thì giờ đây nên giữ yên như vậy cứ nói rằng "Ôi chắc TA CHẾT MẤT nếu họ thấy TA có chiếc túi này mới đúng bạn à.

LỜI BÀN by DHL

*BẠN KHOAN MONG AI ĐÓ CHIA SỚT NỖI ĐAU KHỔ CHO BẠN TRỪ PHI NGƯỜI ĐÓ LUÔN SẴN SÀNG CHIA SẺ MAY MẮN VỚI BẠN

*Đồng cam cộng khổ

                                                                            ***** 


5- BÁC NÔNG PHU VỚI BẦY CÒ

Bầy CÒ trông thấy bác NÔNG PHU đang bừa ruộng trên đồng. Chúng đoán là mùa gieo hạt lại đến. Chúng nhẩn nại chờ ngày gieo hạt thì tha hồ chúng nó no bụng.

Cái ngày chúng mong chờ đã đến. Vừa gieo hạt xong thì bác Nông Dân vội trở về nhà. Đây là thời cơ chúng hạ cánh xuống cánh đồng mới và tha hồ tìm hạt giống của người.

Người làm nông kia cũng thừa biết bầy cò đang phá hoại mùa màng nên tìm cách bảo vệ. Lần này theo thói quen bác chỉ đem ra một giàng ná cao su nhưng chẳng có viên đá nào? Bác vừa la lớn vừa trương dây lên hù doạ bầy cò cho chúng sợ thôi. 

Lần đầu bầy cò còn sợ. Nhưng càng về sau chúng quen dần sự doạ nạt này. Khi bầy cò không nghe tiếng đạn đá bay vun vút, thế là chúng chẳng còn sợ hãi.  Mặc cho người la hét chúng cũng chẳng cần để ý?

Người Nông Phu giờ phải thay đổi phương kế khác. Bác phải tìm cách cứu lúa mới được. Giờ bác mang ná với đạn đá THẬT. Lần này vài con cò ỷ y trúng đạn.  Thế là đàn cò hoảng sợ bay hết không còn léng phéng đến cánh đồng Bác nữa./.

LỜI BÀN: 

*CHỈ DOẠ XUÔNG KHÔNG BAO GIỜ CÓ KẾT QUẢ VỚI NHỮNG NGƯỜI BƯỚNG BỈNH

*MIẾNG NGON NHỚ LÂU ĐÒN ĐAU NHỚ ĐỜI

                                                      *****

6- ĐÔI BẠN QUA RỪNG VÀ CON GẤU 

Đôi bạn cùng đi chung để vượt qua cánh rừng rậm rạp. Vừa vào rừng thình lình có con gấu to lớn từ một bụi rậm nhảy xổ ra. Một người chỉ lo cho mạng mình nên nhảy vội lên một cành cây cao tránh gấu. 

Người bạn còn lại không biết cách nào chống lại con thú dử nên buông mình nằm yên bất động trên mặt đất.  Mắt anh nhắm nghiền giả chết. Người này tin rằng giả chết hi vọng Gấu tha mạng do anh nghe người ta kể lại gấu không bao giờ đụng vào xác chết bao giờ?

Không ngờ đó là sự thật! Thật quá may mắn cho người bạn đang nằm ngay đơ này...Gấu ta chỉ ngửi ngửi vào đầu anh xong nó hình như tin chắc đây chỉ là xác chết nên bỏ đi mất.

Thấy đã an toàn người bạn trên cây giờ mới  nhảy xuống. Sau khi đứng yên anh ta mới hỏi người bạn vừa thoát nạn:

-Hình như con Gấu nó nói thì thầm vào tai bạn phải không ? Nó nói gì vậy?

Anh bạn kia thủng thẳng trả lời: 

-Con Gấu nói..."hoàn toàn là thiếu thông minh khi ngươi lại cùng đi chung với một gã chỉ biết bỏ bạn mà chạy vào  phút lâm nguy"?!

LỜI BÀN

LÚC BẤT HẠNH MỚI BIẾT ĐƯỢC BẠN HIỀN


LÚC KHÓ KHĂN MỚI BIẾT AI LÀ BẠN KHI HOẠN NẠN MỚI BIẾT BẠN LÀ AI

                                                       ***** 

7- GÃ CÁO TINH RANH  VÀ CÔ QUẠ

Vào một buổi sáng đẹp trời có gã CÁO đang đưa cái mũi ngửi lùng sục mọi gốc cây tìm mồi ăn. Chợt CÁO ta thấy một cô QUẠ đang đậu trên nhánh cây cao trên đầu. Dỉ nhiên CÁO  đành chịu không thể nào bắt Quạ được nên CÁO định bỏ đi. 

Chợt có một thứ khiến CÁO  ngừng lại ngước lên nhánh cây lần hai. Cô Quạ sao may mắn đến thế? Mỏ QUẠ còn ngậm một miếng Phô Mai hấp dẫn làm sao?!

-Ta chẳng cần đi xa đâu nữa đây là bữa sáng ngon lành cho ta đây rồi.

Gã CÁO tinh ranh nghĩ thầm trong đầu,  hắn mon men trở lại dưới gốc cây:

- Cô Quạ ơi! chào cô, sao cô đẹp đến thế!

Cô Quạ nghe tiếng chào nghiêng đầu nhìn CÁO một cách ngờ vực? Tuy nghe lời nói ngọt ngào vậy nhưng mỏ Cô vẫn giữ chặt miếng phô mai chẳng hề đáp lại lời CÁO?

 CÁO vẫn không nản, hắn tự nói một mình cốt cho QUẠ nghe:

-Nàng ta xinh đẹp và quyến rũ làm sao! Bộ Lông thì quá mượt mà! Còn đôi cánh- Ôi đôi cánh nàng bóng bẩy, tráng lệ làm sao! Tạo hoá đã sinh ra một nàng chim sao quá tuyệt vời! từ giọng hót đáng yêu cho đến mọi thứ gì của nàng đều hấp dẩn tuyệt vời. Ta ước gì nàng cất lên tiếng hát? chỉ một lời thôi cũng đủ cho ta tôn sùng nàng lên làm Nữ Hoàng của các loài chim ngay?!

QUẠ không thể nào chịu nỗi những lời nịnh hót ngọt hơn đường kia. Cô quên phứt chuyện ngờ vực và quên luôn miếng mồi đang ngậm. Quạ khoái nhất là khi gã CÁO gọi mình là "Nữ Hoàng của những loài CHIM"...

Vừa há mỏ kêu to lên tiếng "QUẠ" khoái trá tự hào thì than ôi! miếng PHÔ MAI rơi ngay xuống cái miệng con CÁO tinh ranh đang há rộng đợi chờ?!

-Cám ơn cô Quạ nhé! 

CÁO ta cám ơn 'rất ngọt'!

-Cô chỉ có tiếng khàn khàn thôi cô QUẠ ơi, còn trí thông minh của cô bỏ đâu nhỉ?

Nói xong CÁO ta bỏ đi mất./.

LỜI BÀN:

NHỮNG KẺ CHUYÊN XU NỊNH PHỈNH PHỜ SẼ SỐNG BÁM VÀO NHỮNG AI ƯA NGHE LỜI NÓI CỦA HỌ


MẬT NGỌT CHẾT RUỒI 

                                                                                   *****

8- CHUYỆN KẺ HÀ TIỆN CẤT VÀNG

Một người Hà Tiện chuyên cất giấu vàng của ông  sau góc vườn.

 Hàng ngày ông thường lén lui sau góc vườn đó đào gói vàng lên  rờ rẫm nâng niu đếm lui đếm tới xong chôn lại.

 Ông vô nhà chịu ăn rau muối qua ngày còn số vàng đó không đụng một mảy may?

Ông cứ vô ra nhiều lần như vậy khiến một TÊN TRỘM để ý. Hắn nghĩ rằng ông lão tuy bề ngoài nghèo nàn rách rưới nhưng chắc chắn có dấu thứ gì quý báu lắm?  Một đêm hắn rón rén lui góc vườn kia đào ngay chỗ đó và cuỗm số vàng của ông Hà Tiện đi mất!?

Chiều hôm sau ông Hà Tiện ra đào lại xem? ông vò đầu bức tóc khóc la om xòm vì túi vàng của ông 'không cánh mà bay mất'?
  
Một người bộ hành đi ngang thấy ông lão khóc la thê thảm quá bèn tiến tới hỏi cớ sự gì? 

Lão bèn khóc:
-Ôi vàng của ta? vàng của ta ai đánh cắp mất rồi?! hu! hu!

- Vàng của ông ư? Sao ông lại để ở cái lỗ này? Sao ông không cất trong nhà? cần thứ gì ông cứ lấy mà dùng có mau và an toàn hơn không?

-Mua sắm ư? 

Ông lão hà tiện giận dử la lên:

-Tại sao lại dùng nó? ta chẳng bao giờ dám đụng đến vàng cả.  Ta chẳng dám bao giờ nghĩ đến chuyện tiêu pha dù chỉ một mảy may tới nó cả.

Người khách lạ nghe ngang đây mới nhặt một viên đá lớn quăng vào cái lỗ kia của lão Hà Tiện và nói:

-Nếu đã như vậy thì lão hảy lấp viên đá này lại ở lỗ này.  Nó cũng giá trị y như cái gia tài mà lão bị mất vậy thôi!


LỜI BÀN:

TÀI SẢN CUẢ CẢI CUẢ TA CÓ GIÁ TRỊ KHI CHÚNG TA DÙNG NÓ
viên đá và cục vàng nếu không dùng và không giúp gì cho đời sống chúng ta thì vô giá trị y nhau mà thôi.

                                                                      *****


9- CHUYỆN CHÓ MẬP GIỮ NHÀ VÀ CON SÓI ĐÓI

Bầy chó tại làng nọ giữ nhà và canh làng kỹ quá khiến mấy con SÓI trong rừng đói meo. Nó đói đến nỗi còn da bọc xương trông rất thê thảm.
Một đêm nọ SÓI tình cờ thấy một con chó canh nhà béo tốt đang đi thơ thẩn dạo chơi ven bìa rừng. SÓI mừng lắm định bụng tìm cách lừa sao để ăn thịt con chó mập kia. Nhưng con chó nhà này to lớn quá, SÓI khó lòng thắng được? SÓI bèn đổi giọng ôn hoà làm quen. Đã thế SÓI còn khen con CHÓ kia mập mạp phương phi nữa.
-Bạn có thể ăn no mập mạp như ta nếu bạn muốn.
CHÓ mập còn khuyên thêm:
-Bạn SÓI hãy rời bỏ khu rừng kia đi. Nơi đó bạn sống sao mà khổ quá sức? Tại sao bạn phải kiếm từng miếng ăn một cách khổ sở như thế? Hãy theo ta, rồi bạn cũng béo tốt như ta mà thôi.
-Nhưng ta phải làm gì? SÓI hỏi.
-Không phải làm nhiều việc lắm đâu. Bạn hễ gặp ai mang gậy tới ăn mày là cứ đuổi họ đi. Gặp thứ ăn mày thì hảy SUẢ to lên. Nhưng khi bạn thấy chủ nhà thì hãy ngoan ngoãn khúm núm. Nhưng đổi lại thì ôi thôi bạn tha hồ ăn không thiếu món ngon nào! Này nhé: nào thịt nào xương gà nào đường nào bánh còn nhiều nhiều thứ nữa đó là không kể những lời âu yếm vuốt ve của chủ nữa...
Chó say sưa kể lể khoe khoang một hơi cho SÓI nghe.
SÓI nghe kể sướng tai quá mức. Nước mắt sói ta tuôn tràochẳng biết lúc nào? Chợt SÓI phát hiện ra một viền tròn là lạ quanh cổ CHÓ mập? Đường tròn đó trơ da, hình như có thứ gì chà xát lâu ngày?
Sói vội hỏi:
-Cái gì quanh cổ bạn vậy?
-Chẳng có gì?
-Chẳng có gì à? Lạ quá?
-Ồ chỉ là chuyện nhỏ thôi mà.
-Nhưng bạn phải kể cho ta nghe mới được?
-Bạn thấy đó đây là dấu cái vòng để móc sợi XÍCH vào đó mà.
-Cái gì!? Sợi Xích à? Sói kinh ngạc kêu lên.
-Như thế Bạn không tự ý đi được nơi đâu cả à?
-Không phải luôn luôn như vậy? Nhưng CÓ GÌ KHÁC và quan trọng đâu?
Con chó ấp úng trả lời SÓI
-Hoàn toàn khác với bên ngoài. Thôi ta chẳng cần những thứ ngon lành mà bạn ca tụng đó đâu? Dù bạn có đổi hết mọi con cừu non trên thế giới này cho ta để về cùng làm công việc bạn nói ta cũng chẳng cần.
Nói xong SÓI chạy biến vào rừng./.
chuyển ngữ ĐHL
source: AESOP'S FABLES
LỜI BÀN
ĐỜI SỐNG TỰ DO QUÝ HƠN TẤT CẢ
SỐNG XA HOA SUNG SƯỚNG MÀ NÔ LỆ CHỈ LÀ SỐNG NHỤC
 =========== 
10- CHUYỆN CON CÁO MẤT ĐUÔI


Một con CÁO CHUÁ vô phúc bị vướng vào bẫy. Tuy cuối cùng nó thoát thân được nhưng do vùng vẫy mạnh quá nên đuôi nó bị đứt lìa. Thế là Cáo Chúa mất toi cái đuôi hình chổi đẹp đẽ bao lâu nay CÁO thường tự hào hãnh diện?

Do mặc cảm xấu xí nên Cáo Chúa tránh mặt 'thần dân' nhà CÁO do nó biết nếu chúng biết được nó mất đuôi thì sẽ làm trò cười cho họ nhà CÁO  thôi.

Nhưng nếu Cáo Chúa tránh mặt lâu ngày quá thì cũng khó khăn và sinh lòng nghi kỵ cho họ nhà Cáo nên cuối cùng NÓ tìm một kế hoạch hi vọng sẽ sớm giúp nó tránh điều phiền muộn nói trên.

Một ngày CÁO Chúa ra lệnh triệu tập toàn bộ họ hàng Nhà Cáo lại để nói lên một vấn đề đại quan trọng?

Khi tất cả bà con Nhà Cáo tề tựu lại đủ rồi con CÁo Mất Đuôi mới kể lể một bài nói chuyện dài lê thê về vấn đề Họ nhà Cáo sẽ "NGUY KHỐN DO MANG THEO MÌNH CÁI ĐUÔI'  ra sao?

Nào loài cáo sẽ bị chó săn bắt được do Đuôi Bị Vướng vào Hàng Rào? Nào cũng do ĐUÔI mà cáo KHÓ CHẠY NHANH được vì lể mể kéo theo cái đuôi lồm xồm? CÁO Chúa còn doạ thêm rằng: người ta đồn rằng THỢ SĂN CÁO lùng sục nhiều bắt cáo cũng do ĐUÔI CÁO BÁN ĐƯỢC GIÁ? Cáo Chúa kết luận rằng thật là nguy hại và vô dụng khi loài cáo phải mang theo bên mình cái đuôi. 

Cuối cùng con cáo đầu đàn này đề nghị:

-TỪ NAY CON CÁO NÀO CŨNG NÊN CẮT ĐUÔI ĐI ĐỂ SỐNG CÒN?

Đợi khi CÁO CHUÁ thuyết xong, một con CÁO GIÀ từ từ đứng dậy mĩm cười:

-Thưa Chủ nhân xin ngài vui lòng QUAY LƯNG lại một lát ngài sẽ nghe câu TRẢ LỜI ngay thôi?

Vừa khi Con CÁo  đáng thương kia quay lưng lại trước mặt bà con nhà cáo thì một trận cười và chế nhạo nổi lên vang dội? Thế là bao công lao thuyết phục  HỌ CÁO CẮT ĐUÔI  của Cáo Chúa nay đã thành TRO BỤI ???

LỜI BÀN:

CHỚ NÊN NGHE LỜI DỤ DỔ CUẢ NHỮNG AI MUỐN KÉO TA XUỐNG THẤP HƠN CHO BẰNG HỌ

tâm lý người đời hay mong muốn: XẤU THÌ XẤU CHUNG 
XẤU ĐỀU HƠN TỐT LÕI

translation by DHL 7/10/2018

No comments:

Post a Comment