Sunday, November 1, 2020

NGỤ NGÔN AESOP: TẬP 11

 

BÁC LÀM NÔNG CỨU CON RẮN

 


DƯỠNG HỔ DI  HỌA 

Có bác làm Nông đi qua cánh đồng vào  một buổi sáng mùa đông lạnh giá.  Chợt  BÁC thấy có con Rắn nằm cứng đơ trên mặt đất lạnh buốt y như sắp chết đến nơi. Dẫu biết loài Rắn là nguy hiểm có thể cắn chết người nhưng do lòng nhân hậu Bác vẫn  lượm con Rắn sắp chết cóng đó ấp vào lòng ngực Bác cho ấm, hầu cứu sống nó.

Ai ngờ đâu? Khi có hơi ấm của người con Rắn từ từ sống lại. Vừa có đủ sức mạnh con Rắn liền cắn  người cứu nó! Vết cắn của Rắn quá độc hại nên Bác biết rằng mình sẽ Chết. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, Bác trối trăn với con cháu đứng xung quanh rằng:

TỪ RÀY VỀ SAU CÁC CON  HÃY NHỚ  CÁI GƯƠNG CỦA TA, CHỚ BAO GIỜ THƯƠNG HẠI PHƯỜNG BẤT NGHĨA BẤT NHÂN

·       Phi Nhân Nghĩa Bất Giao

·       Chớ Bao Giờ  Thương  Hại  Đứa Gian Ác

·       Chớ Nuôi Ong Tay Áo - Nuôi  Khỉ Giữ Nhà

LỜI BÀN:

sự hành thiện nên đi kèm với LÝ TRÍ. Sự đời năng gặp vấn đề này. Ta gặp một con rắn độc nếu không sát sinh vì lòng nhân hay đức hiếu sinh của cá nhân ta có thể đưa đến một vấn đề nan giải rằng sau này con rắn này sẽ giết nhiều mạng người. Nói khác đi sẽ còn nhiều mạng người chết oan vì nó? Lý trí ở điểm này. Dung dưỡng thứ phi nghĩa độc ác có khi chính ta tự làm hại ta hay gây hại cho bao người khác sau này. Như thế từ một việc xét ra là THIỆN nhưng cuối cùng nó sẽ là ÁC do hành động của ta chỉ do CẢM TÍNH 'ra lệnh' chứ không phải do LÝ TRÍ 'chỉ huy'?

Bởi vậy, việc hành thiện của ta, trên đời này luôn luôn lấy lý trí làm ngọn đuốc dẫn đường chớ bao giờ làm theo tình cảm tính hay phong trào a dua một cách mù quáng.


                                               ***

The Farmer & the Snake

A Farmer walked through his field one cold winter morning. On the ground lay a Snake, stiff and frozen with the cold. The Farmer knew how deadly the Snake could be, and yet he picked it up and put it in his bosom to warm it back to life.

The Snake soon revived, and when it had enough strength, bit the man who had been so kind to it. The bite was deadly and the Farmer felt that he must die. As he drew his last breath, he said to those standing around:

Learn from my fate not to take pity on a scoundrel.

 

===================================== 

SƯ TỬ VÀ CON BỌ MUỖI

 


CHỚ   BAO  GIỜ   NGỦ   QUÊN   TRÊN   CHIẾN  THẮNG  


Có con Bọ Muỗi cứ bay  vo-ve  quanh đầu Lão Sư Tử khiến Chúa Sơn Lâm nổi giận:

-Này con Bọ hèn mọn kia, khôn hồn hãy bay đi nơi khác xem nào?

Con Bọ Muỗi  chẳng hề lo lắng nào, trái lại nó còn châm chích Sư Tử:

-A! Bộ ông tưởng thiên hạ gọi ông là Vua nên ta phải sợ ông phải không?

Vừa nói xong Bọ Muỗi bay xuống chích một Phát ngay vào sóng Mũi của Lão Sư Tử. Tức điên người, Sư Tử cào cấu loạn xạ vào Bọ Muỗi, nhưng móng vuốt của Sư Tử chẳng làm gì được con BỌ bé tí teo, lại tự Lão cào rách cả mặt mình mà thôi?

Tiếp tục và tiếp tục Bọ ta bay vù vù, chích liên tiếp vào mặt Sư Tử khiến lão ta gầm rú vang động khắp vùng.  Cuối cùng, vừa mệt mõi trong cơn thịnh nộ vừa mình đầy vết thương do chính nanh vuốt Sư Tử gây ra, Lão đành thua trận.

Bọ Muỗi hỉ hả bay đi dự định loan tin chiến thắng này KHẮP NƠI THẾ GIỚI, nhưng than ôi Bọ ta bay thẳng vào lưới con Nhện đang đan!? Cuối cùng, chính cái lưới này kẻ vừa chiến thắng  vinh quang một vị CHÚA SƠN LÂM nay đành thúc thủ làm MỒI CHO NHỆN ./.

·       KẺ THÙ  CÀNG  NHỎ  CHỪNG  NÀO  LẠI   CÀNG  ĐÁNG   SỢ   CHỪNG ĐÓ

·       TỰ  HÀO  VỚI   THÀNH  CÔNG  NHƯNG   CHỚ   BAO  GIỜ   ĐÁNH MẤT   PHÒNG  BỊ

     * CHỚ   BAO  GIỜ   NGỦ   QUÊN  TRÊN   CHIẾN   THẮNG  

*   TỰ   HÀO   LÀ   MẸ  CỦA     KIÊU   CĂNG   (Taco    Beta)

                                                           ***

The Lion & the Gnat

"Away with you, vile insect!" said a Lion angrily to a Gnat that was buzzing around his head. But the Gnat was not in the least disturbed.

"Do you think," he said spitefully to the Lion, "that I am afraid of you because they call you king?"

The next instant he flew at the Lion and stung him sharply on the nose. Mad with rage, the Lion struck fiercely at the Gnat, but only succeeded in tearing himself with his claws. Again and again the Gnat stung the Lion, who now was roaring terribly. At last, worn out with rage and covered with wounds that his own teeth and claws had made, the Lion gave up the fight.

The Gnat buzzed away to tell the whole world about his victory, but instead he flew straight into a spider's web. And there, he who had defeated the King of beasts came to a miserable end, the prey of a little spider.

The least of our enemies is often the most to be feared.

Pride over a success should not throw us off our guard.

============================== 

 CON SƯ TỬ GIÀ VÀ CHÚ CÁO TINH KHÔN

 


CHỚ   THEO  VẾT  XE  ĐỔ  CỦA  NGƯỜI  KHÁC 

Lão Sư Tử kia đã già lắm rồi.  Răng và  vuốt  Lão xem chừng lỏng-  lẻo chẳng còn  dễ dàng để bắt mồi kiếm ăn như thời Lão còn trẻ nữa. Do vậy Lão giả  vờ  nhuốm  bệnh và loan báo hết thảy cho tất cả con vật  Láng Giềng xung quanh biết tin này. Xong xuôi Lão ta mới nằm phục trước miệng hang chờ khách tới thăm. Các con vật Láng Giềng lần lượt tới thăm để bày tỏ sự quan tâm của chúng nhưng đều bị Lão lần lượt ăn thịt hết.

Đến lượt có một Chú Cáo đến nhưng Chú rất cẩn thận. Cáo đứng trước miệng hang một khoảng cách thật an toàn mới lễ phép hỏi thăm sức khỏe của Sư Tử. Con Sư Tử Già mới cất tiếng trả lời và bảo rằng Lão nay bệnh hoạn yếu ớt trong người quá nên cần Cáo tới gần hơn Lão ta mới nghe được. Nhưng Chú Cáo tinh khôn vẫn đứng yên bên ngoài cám ơn lời mời của Ngài Sư Tử.

Chú Cáo thông minh này ung dung nói:

-Cáo này rất hân hạnh được Ngài mời. 

Xong Cáo nói toạc ra sự nghi ngờ của mình:

-Nhưng có một điều ta vừa nhìn ra có nhiều dấu chân chỉ có MỘT CHIỀU đi vào hang ngài mà tuyệt nhiên không có DẤU CHÂN ĐI RA? Thế thì Ngài hãy giải thích giùm: mấy người khách đó tìm đường RA như THẾ NÀO vậy thưa ngài???

* CHỚ  BAO  GIỜ   DẪM   LÊN  VẾT   XE   ĐỔ   CỦA   KẺ   KHÁC

* PHẢI  BIẾT CẢNH GIÁC  TỪ  NHỮNG  BẤT  HẠNH  CỦA  KẺ  KHÁC  

* LỘI  NƯỚC  ĐI   SAU 

***

The Old Lion & the Fox

An old Lion, whose teeth and claws were so worn that it was not so easy for him to get food as in his younger days, pretended that he was sick. He took care to let all his neighbors know about it, and then lay down in his cave to wait for visitors. And when they came to offer him their sympathy, he ate them up one by one.

The Fox came too, but he was very cautious about it. Standing at a safe distance from the cave, he inquired politely after the Lion's health. The Lion replied that he was very ill indeed, and asked the Fox to step in for a moment. But Master Fox very wisely stayed outside, thanking the Lion very kindly for the invitation.

"I should be glad to do as you ask," he added, "but I have noticed that there are many footprints leading into your cave and none coming out. Pray tell me, how do your visitors find their way out again?"

*Take warning from the misfortunes of others.

================================ 

DÊ CON GIỮ NHÀ VÀ GÃ SÓI



TRĂM  LỜI  CHƯA  TIN  BẰNG  MỘT  LẦN  THẤY (Bách Văn  Bất  Như   Nhất    Kiến)

Một buổi sáng  Dê Mẹ cần đi chợ  xa  để  mua  thức  ăn  cho  cả  gia đình  nên  phải  để  Dê Con lại một mình  trông nhà.

Trước khi rời nhà, Dê Mẹ ân cần  dặn dò Dê Con:

-Con trai của mẹ  nhớ  coi nhà cẩn thận nhé. Nhất là phải  chú ý gài then cửa cho chắc.  Con không được cho ai vào  nhà ngoại trừ có mật khẩu  này:

-ĐẢ ĐẢO  SÓI   CÙNG   DÒNG  HỌ NÓ

Không ngờ mật khẩu lạ đời này lại lọt vào tai Gã Sói đang núp gần đó. Thế là vừa lúc Dê Mẹ khuất dạng, Gã Sói đứng dậy mò tới nhà Dê và gõ cửa và nhẹ nhàng nói:

-       Đả Đảo Sói cùng Dòng Họ Nó

Dê con nhìn trộm qua khe hở cửa,  tuy mật khẩu thì đúng nhưng khi thấy được cái bóng của Sói bên ngoài, Dê con đã thấy run sợ.

Dê con liền hỏi thêm:

-Cho cháu thấy bàn chân trắng của bác nếu không thì cháu không cho bác vào?

Chỉ có Sói mới có bàn chân đầy lông trắng như vậy. Cái kết cuối cùng là Sói ta đành thất bại trở lui mang cái bụng đói  meo như lúc vừa tới.

-Lão không bao giờ chắc chắn ăn thịt được ta đâu!

Dê Con nói vói theo khi chắc chắn Lão Sói đang lủi thủi chạy về lại khu rừng ./.

·       HAI  LẦN  KIỄM  TRA  CHẮC  CHẮN  HƠN  MỘT

·       CẨN   TẮC  VÔ   ƯU - BÁCH VĂN  BẤT  NHƯ  NHẤT  KIẾN  

·       KHÔNG  LO  XA  ẮT  CÓ  BUỒN  GẦN 

                                                       *** 

The Wolf, the Kid, & the Goat

Mother Goat was going to market one morning to get provisions for her household, which consisted of but one little Kid and herself.

"Take good care of the house, my son," she said to the Kid, as she carefully latched the door. "Do not let anyone in, unless he gives you this password: 'Down with the Wolf and all his race!'"

Strangely enough, a Wolf was lurking near and heard what the Goat had said. So, as soon as Mother Goat was out of sight, up he trotted to the door and knocked.

"Down with the Wolf and all his race," said the Wolf softly.

It was the right password, but when the Kid peeped through a crack in the door and saw the shadowy figure outside, he did not feel at all easy.

"Show me a white paw," he said, "or I won't let you in."

A white paw, of course, is a feature few Wolves can show, and so Master Wolf had to go away as hungry as he had come.

"You can never be too sure," said the Kid, when he saw the Wolf making off to the woods.

Two sureties are better than one. 

========================== 

CON LỪA CHỞ HÌNH THÁNH

 


THẬT THÀ LÀ CHA QUỶ QUÁI 

Con Lừa  được giao  nhiệm vụ chở Hình Thánh Thiêng Liêng vào một Đền Thờ. Xung quanh Hình Thánh được đặt trong cái Ghế Dựa Uy Nghiêm cùng trang trí  công phu lộng lẫy. Theo sau là một đoàn thầy đạo cùng dòng tu kéo thành một đoàn dài dọc theo nhiều con phố.

Khi con  Lừa đi ngang thì nhiều người dân đứng hai bên đường đồng loạt quỳ xuống cùng cúi đầu cung kính làm lễ. Nhưng Lừa ta Lầm Tưởng rằng mọi người đang cung nghinh tôn kính  nó?

Cái đầu ngu ngốc của Lừa ngẫng cao lên đầy vẻ tự phụ và hãnh diện. Đã thế, Lừa còn đứng lại và HÍ vang rân! Ác  hại thay, người  phu dẫn Lừa nghe vậy tưởng con lừa đang nổi điên trong đầu nên tức giận dùng gậy đánh Lừa túi bụi chẳng chút xót thương.

Người Dẫn Lừa hét to:

Đi mau lên con lừa đần độn kia! Tôn Kính này đâu phải cho Ngươi mà cho Bức Hình ngươi đang chở trên lưng kìa, biết chưa?

·       CHỚ  TÌM  CÁCH  CHIẾM  ĐOẠT  THÀNH TÍCH  KHÁC  ĐỂ  LÀM  VẺ   VANG  CHO  MÌNH

·       THẬT  THÀ  LÀ  CHA  QUỶ   QUÁI 

    *  PHẢI TỰ  XÂY  DỰNG CHO TA MỘT THẾ ĐỨNG CỦA CHÍNH  MÌNH, KHÔNG BAO  GIỜ  NÚP  BÓNG  MỘT AI 

***

The Ass Carrying the Image

A sacred Image was being carried to the temple. It was mounted on an Ass adorned with garlands and gorgeous trappings, and a grand procession of priests and pages followed it through the streets. As the Ass walked along, the people bowed their heads reverently or fell on their knees, and the Ass thought the honor was being paid to himself.

With his head full of this foolish idea, he became so puffed up with pride and vanity that he halted and started to bray loudly. But in the midst of his song, his driver guessed what the Ass had got into his head, and began to beat him unmercifully with a stick.

"Go along with you, you stupid Ass," he cried. "The honor is not meant for you but for the image you are carrying. "

·    Do not try to take the credit to yourself that is due to others

========================================== 


No comments:

Post a Comment