CHÙM NHO THỊNH NỘ
CHƯƠNG 16 (phần 2 )
...
tiệm hàng dọc xa lộ 66 thập niên 1930
Có tiếng cậu bé Ruthie cười khúc khích.
Tay lắc lắc cái tay cầm nhanh hơn, Má tiếp tục:
-Quyết định đi chứ? Tiếp tục quyết định chuyện hành hạ tôi đi chứ. Hãy ép tôi theo đi, Tôi một là ở lại hay nếu bị bắt đi tôi sẽ không bao giờ để cả nhà này ngủ yên đâu, tôi sẽ đợi và đợi lúc các người bắt đầu ngủ tôi sẽ dùng que que bếp đánh cả nhà cho xem?
Pa tiếp tục càm ràm:
- Lạy Chúa tôi! thật là hỗn láo. Bà ta đâu còn trẻ nữa mà nói thế?
Mọi người lặng yên theo dõi biến chuyển bất ngờ này. Mọi người nín thở đợi cơn thịnh nộ của Pa ập đến. Tất cả hồi hộp nhìn chằm chặp vào hai bàn tay đang buông lỏng của Pa biến thành quả đấm không biết lúc nào?
Nhưng cơn thịnh nộ của Pa không đến thay vào đó, hai bàn tay Pa buông ơ hờ hai bên hông ông. Ngay giây phút này, mọi người hiểu ra rằng Má đã thắng và Má thừa hiểu chuyện đó.
Tom phá đi sự ngột ngạt:
-Má ơi, ăn được gì nơi má chứ? Má giải quyết cách này có giúp ích được gì không?
-Có chuyện gì với Má vậy? Má nói chơi hay thiệt đây?
Mặt bà thoáng dịu, nhưng đôi mắt bà vẫn còn vương nét giận dử:
-Các người đang làm công việc nhưng không suy nghĩ kỹ càng. Chúng ta sẽ còn lại gì trong thế giới này? Không còn gì hết chỉ còn nhà mình và bạn bè. Nhà chúng ta đã mất ông Nội, ông đã với được xẽng để chôn mình. Giờ đây, lại đến phiên bạn bè bà con chúng ta sao?
Tom rên rỉ:
-Má ơi, con hiểu ý má rồi, chúng ta không còn phải đi lâu thêm nữa đâu má ơi?
Tay Má lúc lắc cần tay quay vừa giải thích:
- Giả dụ mấy người phía Má cắm trại ngay đây và các người tiếp tục đi. Rồi giả như những người nhóm Má đi được thì làm sao Má nhắn tin cho các con? Và lúc đó con sẽ hỏi tin Má nơi nào?
Bà tiếp tục nói ra những khúc mắc trong đầu:
-Con đường chúng ta đi nó cay đắng làm sao? Bà Nội đang đau. Nội nằm trong chiếc xe tải kia bà đang lên tiếng trối trăn chuẩn bị xẻng để tiếp tục chôn bà. Bà mệt lắm rồi nhưng con đường trước mắt chúng ta không biết còn bao chông gai khó nhọc nữa?
Bác John giờ mới lên tiếng:
-Nhưng bà con chúng ta còn làm ra tiền được. Sau đó chúng ta còn tiết kiệm được tiền. Phải làm sao đến cùng lúc với người dân xứ mình tại đó.
Mọi con mắt trong nhà giờ hướng về Má. Bà là người nội tướng có quyền lực nhất trong nhà.
-Dù có tiền cũng chẳng tốt đẹp gì? Tới đó chúng ta lại chuốc lấy cái cảnh tan nát gia đình mà thôi. Giống bầy bò khi có sói thì đoàn kết chụm lại với nhau bởi vậy ở đây ta không lo sợ nhưng lại sợ cái cảnh phân ly tan nát mai mốt đây thôi. Hiện gia đình Wilsons đang có mặt ở đây với chúng ta, người thầy đạo cũng cùng chung với chúng ta. Ta không có ý kiến nếu những người này muốn tiếp tục hành trình nhưng ta sẽ điên lên nếu gia đình này đi đến chỗ chia lìa tan nát.
Giọng Tom dịu dàng:
-Má à, nhà mình không thể đóng trại lại đây chút nào? không một giọt nước không một bóng im. Bà Nội lại cần bóng mát kia mà?
-Được, chúng ta tiếp tục cho đến khi có bóng mát nào đó. Tạm tới đó dừng lại để con dùng chiếc xe tải trở lui thành phố sau kia để con mua đồ phụ tùng xong trở lui đây ngay. Con không thể nào đi bộ dưới nắng, má muốn con phải đi cùng xe trở về đây nếu không đón được ai đi về đây trước.
Tom vừa cụ cựa hai hàm răng dưới môi mình trước khi nói. Mấy ngón tay anh xoè ra buông thỏng xuống hông vẻ thất vọng:
-Pa!
-Nếu ba vừa ép Má vừa ép con rồi dồn đống mọi người lại cùng bỏ Nội xuống để đi cho được lúc này chắc hai hay ba người trong chúng ta sẽ chết do cái tay sắt mà Má đang cầm kia thôi? Má đang nổi cơn tam bành lên rồi, nếu ba không muốn vỡ đầu thì hãy xem lại vấn đề. Lạy Chúa! chỉ một người điên là lúc chúng ta sắp chôn thêm vài người nữa. Thôi má thắng rồi! hãy cất que sắt kia còn kịp trước khi má đánh trọng thương vài người má ơi?
Má ngỡ ngàng nhìn thanh sắt trong tay mình, bàn tay bà run rẩy. Bà vội thả thứ vũ khí kia xuống đất, Tom nhanh tay nhặt lấy, cẩn thận cất ngay vào cuối xe.
- Pa, ba vừa đón nhận một cơn xúc động trong người. Còn Al, em dùng chiếc xe tải chở mọi người tìm nơi cắm lều tạm nghỉ xong lái xe về lại đây. Anh và Thầy sẽ cắt cái nồi kia ra. Nếu chúng ta làm được sẽ chạy lui Santa Rosa mua một thanh nối mới. Hôm nay mới tối thứ Bảy. Phải làm gấp bây giờ. À khoan để anh lấy cái kềm mỏ khỉ và mấy cái kềm thường nơi xe đã.
Tom nói xong chạy lại chiếc xe du lịch sờ tay ở dưới với tới cái nồi xe bám đầy dầu mỡ
- Đợi anh lấy cái xô không nào đựng số dầu cũ này, phải tiết kiệm dành lúc cần.
Al phụ anh trai hứng số dầu cặn khi Tom dùng cặp kìm tháo dần nắp dưới cái nồi chiếc xe du lịch của gia đình Wilson bị hỏng. Một vệt dầu đen bóng chảy len qua cánh tay Tom khi ngón tay anh mở con ốc, một vòi dầu đen nhánh lặng lẽ chảy xuống cái xô.
Vòi dầu chảy được nửa xô thì Al đã cho gia đình lên xong chiếc xe tải. Từ dưới gầm xe, mặt Tom đầy vết mỡ cố ngoái ra:
-Nhớ lái về nhanh lên nghe Al?
Tom đang nhẹ nhàng tháo cái nồi xe hư ra thì chiếc xe tải của Al đã bò lên khỏi con mương bên đường đi mất.
No comments:
Post a Comment